An An  thấy hai  trai cũng “xuýt xoa”, trong giọng điệu vui sướng còn lộ  chút vẻ đắc ý: “ , đây là sâu mà em tự bắt  đó, đáng yêu  còn mập ú, em gái chắc chắn sẽ thích cho coi.”
Nói xong,  bé đổi một tay khác, cẩn thận cầm lấy con sâu,  đôi mắt trợn tròn của Diệp Bảo Châu mà cất con sâu  trong cái hộp ban đầu,  đó ôm trong lòng.
Em gái  thích   thì Diệp Bảo Châu   nhưng  một loạt thao tác  của An An là cô chỉ cảm thấy da đầu tê rần, suýt chút nữa thì tắc thở.
Cô  ba đứa con trai của   sợ sâu nhưng thật sự  từng  thấy tụi nhỏ để sâu trong lòng bàn tay  nghịch một cách trắng trợn và lộ liễu như , con sâu  to như thế,  còn  bò…
Cô sắp tắc thở mất thôi, vội vàng bảo: “An An đừng nghịch nữa, mau ném nó , em gái  thích cái đó .”
Đôi mày dài của An An nhíu ,  Diệp Bảo Châu  hỏi với giọng tò mò: “Mẹ đừng lừa  , em gái vẫn còn ở trong bụng mà,     em   thích bé sâu chứ.”
Diệp Bảo Châu trực tiếp  câu hỏi  của  bé chặn họng,  bé   sai, em bé vẫn  chào đời nên cô  , nhưng con gái thích sâu cũng   đến mấy  ?
Ôi con trai ngoan của cô,   nếu như  bé tặng sâu cho con gái  phỏng chừng cả đời  cũng đừng mong lấy  vợ, con gái   đều sẽ  con dọa sợ c.h.ế.t khiếp mất thôi.
Cô lập tức : “Con gái đều  thích sâu bọ , con  lời , chúng  ném cái hộp   thùng rác ,  đó rửa tay, lát nữa còn ăn bánh nữa.”
An An chẳng thèm tin, sâu đáng yêu như , nó cũng   cắn , tại  con gái   thích chứ,  bé lập tức nhé cái hộp trong lòng  túi áo: “Không  .”
Nói xong,  bé lập tức chạy  ngoài, Hằng Hằng và Dương Dương cũng lẽo đẽo theo  m.ô.n.g  bé,  chạy  hô cho chơi cùng với.
Diệp Bảo Châu tức  c.h.ế.t  , cũng định đuổi theo nhưng lúc  bên ngoài   còn bóng dáng của ba  em  nữa, chỉ  mỗi Lục Thiệu Huy đang lắp ráp radio, cô vội vàng giục  đàn ông  ngoài lôi đám trẻ về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-772.html.]
Lục Thiệu Huy    An An  nghịch sâu,  khi thở dài một tiếng  mới   ngoài, xuống  tầng  trông thấy ba thằng quỷ nhỏ đang  xổm bên đường cầm lá rau cho sâu nhỏ ăn.
Anh  thẳng qua đó, xách cả ba  em lên,  đó lôi tụi nhỏ về nhà,  tốn thêm vài phút để phổ cập khoa học cho tụi nhỏ  sự nguy hiểm của sâu rau đối với rau cỏ,  đó  phổ cập kiến thức  thế nào để phân biệt sâu  hại và sâu  lợi.
An An  cha  xong trong lòng vẫn   buồn bã, lập tức phản đối  với vẻ  phục: “ chúng  cũng ăn rau mà, chúng  giống bé sâu, đều nguy hiểm đối với rau xanh hết.”
Diệp Bảo Châu  thế đầu óc lập tức nhức nhối,  mà  cảm thấy  bé   vẻ  sai,  từ góc độ của rau xanh mà  thì  với sâu đều giống ,  ăn rau, sâu cũng ăn rau.
Lục Thiệu Huy ho mạnh một tiếng, lập tức : “ rau do chúng  trồng, chúng   thể ăn, nếu như sâu  ăn thì  tự  trồng, bằng  tụi nó chính là ăn trộm của nhà  khác. Hành động ăn trộm   thể tha thứ cho nên con đừng  bao che cho kẻ trộm.”
Đầu An An cũng sắp to  mất,  bé   hiểu chuyện  thì  liên quan gì đến ăn trộm, chỉ cảm thấy cha  phóng đại sự việc nhưng bây giờ  bé cũng   , vì   con sâu   bọn họ dí c.h.ế.t .
Cậu bé  ngẩng cái đầu nhỏ lên, trong đôi mắt to đong đầy nước mắt,  cha  với vẻ đáng thương vô cùng,  đó thút thít bảo: “… nhưng nếu như … em gái sẽ  còn quà mà con tặng nữa.”
Hu hu hu, buồn quá  ơi…
Diệp Bảo Châu: …
Mẹ nó chứ, đứa trẻ  vẫn còn nhớ em gái cơ đấy, phỏng chừng em gái cũng sắp  con sâu của con dọa sợ c.h.ế.t khiếp .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Thu Mai thở dài,  Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy  bảo: “Các con đấy,  là mua một con ch.ó hoặc một con mèo về , bằng     khả năng tụi nó sẽ bắt gián về nuôi mất.”
Diệp Bảo Châu: …
Lục Thiệu Huy: !