Lục Thiệu Huy vội vàng xoa cái đầu nhỏ của An An, an ủi bé: “Không , chúng vội, em gái vẫn đời cơ mà, qua mấy hôm nữa cha sẽ cùng con nghĩ cách, xem sẽ mua món quà gì cho em gái nhé.”
Lần thì bạn nhỏ cũng nín nhoẻn miệng , duỗi bàn tay nhỏ qua: “Ngoắc tay cơ, cha lừa trẻ con đấy.”
Lục Thiệu Huy ấn cái đầu nhỏ của bé một cái: “Được, ngoắc tay, cha sẽ lừa trẻ con.”
Chuyện trôi qua như , nhưng Diệp Bảo Châu thể thừa nhận Hạ Thu Mai đúng. Trẻ con mà, thích mấy con vật như chó, mèo, gà con gì đó cũng bình thường, càng thì trong lòng tụi nhỏ càng nhớ thương. Buổi tối lúc ngủ, cô cũng nhắc đến vấn đề với đàn ông.
Lục Thiệu Huy lập tức phản đối ngay, tuy rằng chó mèo đều nhưng đến khi lão tứ đời, trong nhà đông trẻ con như thế, nuôi thêm chó mèo cũng thích hợp, cho nên bảo: “Em cũng đúng nhưng chó mèo thể nuôi . Những con khác thì thể cân nhắc, đến khi đợi sinh nhật tụi nó mua quà cho tụi nó .”
Anh như , Diệp Bảo Châu mới sực nhớ ngày sinh của ba đứa trẻ sắp đến . Hai năm vì cuộc vận động mà tổ chức sinh nhật, cho nên cũng chỉ đơn giản cho qua thôi. Năm nay vận động kết thúc, cũng đến lúc cho bọn trẻ náo nhiệt một chút .
Cô nhanh chóng bảo: “Được , đến khi tổ chức náo nhiệt một chút, mời thật nhiều bạn nhỏ đến nhà chúng chơi, bọn trẻ chắc chắn sẽ vui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-773.html.]
Chẳng qua, Lục Thiệu Huy cũng đồng ý cho lắm, dù thì Diệp Bảo Châu cũng mang thai , tiện chịu nhọc chịu mệt cho lắm, chỉ bảo: “Cũng cần náo nhiệt quá , em cái bánh ngọt to một chút là , còn vụ mời tới ăn cơm cứ để lo cho.”
Mấy thứ như bánh ngọt Diệp Bảo Châu thành thạo, bây giờ nhiều tổ chức sinh nhật đều mua bánh ngọt, nhưng cơ bản, bánh ngọt bán ở bên ngoài đều là bánh to chỉ một tầng, bao gồm cả Dân Phúc cũng thế.
Cô gật đầu: “Nhanh thật đấy, tụi nó ba tuổi , tháng chín là cho nhà trẻ thôi.”
Nói đến chuyện , Lục Thiệu Huy cho các con đến bên nhà trẻ ở phía đại viện. Nhà trẻ của Dân Phúc chỉ mới xây dựng trong hai năm gần đây, cho dù là xét từ hệ thống giáo dục là môi trường đều cách nào so với nhà trẻ ở bên đại viện , cho nên bảo: “Hay là cho các con qua nhà trẻ bên học , điều kiện ở bên đó hơn một chút, đến khi cũng thể trực tiếp học tiểu học ở bên đó luôn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Bảo Châu từng nghĩ đến vấn đề , nhà trẻ ở bên đó từ lâu , môi trường giáo dục cũng hơn một chút, nhưng phòng ốc ở bên đó đủ chứa , cách khu tập thể gia đình ở bên xa một chút. Nếu các con học ở bên đó cũng về về, chuyện khiến cô lo lắng.
tổ chức thật to, cho nên Diệp Bảo Châu một cái bánh gato đặc biệt. Vì thế đến một hôm sinh nhật , buổi sáng lúc , cô qua tìm Trịnh Duyệt, mời cô giúp một cái bánh gato ba tầng.
Bánh gato của Dân Phúc nhiều nhất cũng chỉ hai tầng, chẳng qua bánh đều nhỏ, ở cửa hàng bán lẻ của bọn họ bán, cũng bán khá chạy. Trịnh Duyệt từng , ba tầng với hai tầng cũng gì khác cả, cho nên Diệp Bảo Châu như là cô bắt tay luôn, chỉ mất ba tiếng xong bánh.
Đến tối, cô mang bánh kem cùng Diệp Bảo Châu về đại viện, qua một lúc, đám trẻ sống trong một tòa nhà ở đại viện đó cũng đến đây ăn bánh kem hết. Mấy gia đình ở xa hơn, quan hệ với Diệp Bảo Châu cũng đều tới hết. Tầm sáu rưỡi tối, Cao Hồng Anh, Lục Quốc Đống và cả hai vợ chồng Lục Thiệu Lan cũng tới.