An An  vui, nghiêng cái đầu nhỏ nổi giận đùng đùng hỏi : “Cô đẻ em bé, tại  bọn con  thể tới bệnh viện chứ?”
Hằng Hằng cũng chớp đôi mắt to long lanh nước, miệng mếu máo: “ đó ạ, bọn con  thăm em gái.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Dương Dương cũng chu môi phản kháng với vẻ mất hứng: “Bọn con cũng    xe tới bệnh viện.”
Nhìn bộ dáng ôm đầy sự mong đời  của bọn trẻ, Lục Thiệu Huy chỉ  một tiếng. Làm     lý do ba đứa nhỏ  đòi tới bệnh viện chứ, xem em gái là chuyện nhỏ,   ô tô mới là chuyện lớn. Bây giờ còn  việc quan trọng hơn,   khả năng chiều theo bọn nhỏ : “Không , đợi ngày mai em gái chào đời  cha sẽ về đón bọn con qua đó, bây giờ các con theo  về nhà ngủ .”
Anh  xong, Diệp Bảo Châu lập tức kéo các con : “Phải đấy, ngày mai em gái mới  đời cơ, ngày mai  sẽ dẫn các con đến bệnh viện thăm em gái.
Bên  đang  chuyện thì bên  xe cũng sắp khởi động, mắt thấy xe sắp  ,  gương mặt nhỏ thanh tú của An An lộ  vẻ sốt ruột, với bàn tay mũm mĩm về phía chiếc xe, hô lên với giọng trẻ con: “Cô  đẻ em gái đấy nhé, cháu   em trai , nhất định  đẻ em gái đó.”
Hằng Hằng và Dương Dương cũng đồng nhất hô chỉ cần em gái chứ  cần em trai với chiếc xe, trong lúc nhất thời bên  tòa nhà chỉ  là tiếng léo nha léo nhéo của bọn trẻ.
Lục Thiệu Huy   câu  mà khóe miệng co giật, thầm nghĩ, nếu như  thứ gì thì  thể đẻ   thứ đó   cũng  cần  sầu đến . Anh xoa đầu đám trẻ: “Được , cha sẽ  với cô là các con  cô đẻ một em gái cho .”
Đợi  khi chiếc xe rời , trong tòa nhà huyên náo mới dần trở về vẻ yên tĩnh, Diệp Bảo Châu và Hạ Thu Mai dẫn tụi nhỏ về nhà. Hạ Thu Mai  bảo: “Nếu lát nữa mà Thiệu Lan sinh  luôn  thì đứa bé  cũng sinh cùng ngày cùng tháng với ba thằng nhỏ nhà chúng  ,    thể tổ chức sinh nhật chung.”
Diệp Bảo Châu còn   gì thì Lưu Xuân Hoa  bảo: “Chuyện    khả năng mấy , bây giờ  hơn chín giờ , cô   là thai đầu thì    khả năng chỉ hai tiếng   thể đẻ xong  chứ.”
Tuy rằng ba   như    vẻ    thỏa cho lắm, nhưng thường thì quá trình sinh nở của sản phụ đẻ thai đầu tiên  rơi   mười tiếng.
Mà sự thật cũng giống như những gì Lưu Xuân Hoa  , hơn chín giờ sáng ngày hôm  Lục Thiệu Huy mới về nhà,  là Lục Thiệu Lan vẫn   phòng sinh,   Diệp Bảo Châu và : “Phỏng chừng còn dày vò hơn cả   em đẻ.”
Diệp Bảo Châu  nhíu mày: “Con bé  vỡ nước ối  mà lâu như  vẫn  đẻ , bác sĩ  tiêm thuốc kháng sinh với tiêm trợ sản  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-775.html.]
Lục Thiệu Huy : “Lúc  về thì vẫn  tiêm, nếu lát nữa vẫn  đẻ  thì sẽ tiêm.”
Lần , Diệp Bảo Châu cũng  vội đến bệnh viện, đợi  khi ăn cơm tối xong cô mới cùng Lục Thiệu Huy dẫn ba đứa nhỏ qua đó. Vừa vặn kịp lúc bắt gặp một đám  nhà họ Đường đang ôm em bé định về phòng bệnh, mà Hồ Lan Mỹ cũng  tới.
Diệp Bảo Châu liếc mắt  Cao Hồng Anh ở bên cạnh và hỏi: “Mẹ, Thiệu Lan đẻ  ạ?”
Cao Hồng Anh gật đầu: “Đẻ , một bé gái mập mạp ba cân rưỡi hai lạng.”
Diệp Bảo Châu liếc mắt  qua, ngạc nhiên hỏi: “Con gái?”
Cao Hồng Anh gật đầu, lúc Lục Thiệu Huy mang thai  hề  phản ứng thai kỳ gì cả, giống y như thai ba mà Diệp Bảo Châu bầu ngày . Bọn họ đều đoán xác suất  khả năng là con trai cao hơn một chút, nhưng  ngờ  mà  đẻ  một bé gái mập mạp như , đúng là khiến  bất ngờ thật.
Diệp Bảo Châu cũng cảm thấy ngạc nhiên, dù  thì cô cũng đoán Lý Quyên sẽ đẻ con gái còn Lục Thiệu Lan  khả năng sẽ đẻ con trai, nhưng kết quả  ngược . Lần  cô cũng đánh bay suy nghĩ đoán mò xem trong bụng  rốt cuộc là con trai  là con gái , vì chuyện     chuẩn gì cả.
Lúc , Cao Hồng Anh cũng vô cùng vui vẻ  ba đứa nhỏ, bảo: “Dương Dương,   các cháu   em gái  đấy.”
Ba đứa nhỏ  sớm    thấy em gái , lúc  bọn trẻ nóng lòng  đợi  nữa, vội vàng duỗi tay về phía nhà họ Đường, miệng ồn ào đòi  xem em gái.
Cao Hồng Anh bế em bé từ chỗ  Đường qua   xuống ở bên cạnh, ba đứa nhỏ như ong vỡ tổ vây tới,  đó cùng “oa” một tiếng.
“Sao em gái  mập như …”
“Mắt em  còn  mở nữa kìa.”
“Mặt em  nhiều thịt thật đó…”