Phó hiệu trưởng Mạnh nhíu mày: “Giờ  gần tháng tám ,  thấy  cần  bàn bạc nữa , gần đây cũng chỉ  trường mẫu giáo bên chúng   điều kiện  thôi, gửi các con  chỗ chúng  học , còn cần bàn bạc gì nữa chứ.”
Cao Hồng Anh  thế bèn  sang Diệp Bảo Châu, Diệp Bảo Châu cũng  ý của bà  nên  phó hiệu trưởng Mạnh,  bảo: “Trường mẫu giáo bên  cách xưởng chúng    xa nên chúng  vẫn  bàn bạc  một chút .”
Phó hiệu trưởng chỉ  ba bạn nhỏ  mắt  đến trường mẫu giáo của bọn họ mà thôi, nhưng bây giờ  thấy bọn họ  như  , bà  cũng  tiếp tục nữa mà chỉ bảo: “Được, cho dù kết quả thế nào thì  đó   cứ thông báo với  một tiếng là .”
Cao Hồng Anh tạm biệt bà   đó  ,  hỏi Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy: “Chuyện  cũng  thể kéo dài quá lâu , bằng  nếu   cứ hỏi mãi  cũng thấy ngại lắm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấy hôm nay, Diệp Bảo Châu  sớm nghĩ xong chuyện  . Phía bên Dân Phúc cũng  trường mẫu giáo,  đây điều kiện ở đó kém thật sự, nhưng từ  khi Diệp Bảo Châu lên  xưởng trưởng, cô  bắt tay  chỉnh đốn trường mẫu giáo, cũng mời  ít học sinh cấp ba qua đây  giáo viên, điều kiện giáo dục cũng  kém đến thế, nhưng dù  thì trường mẫu giáo ở bên đại viện bệnh viện cũng  mở  nhiều năm ,   nền móng nhất định cho nên phía bên Dân Phúc và bên  thật sự vẫn  sự chênh lệch nhỏ.
Bây giờ Cao Hồng Anh   như ,  cô cũng  thẳng luôn: “Hai hôm nay còn cũng  nghĩ kỹ  ạ, điều kiện bên  đúng là  hơn một chút nhưng bây giờ điều kiện ở bên Dân Phúc cũng  kém, hơn nữa con là xưởng trưởng của Dân Phúc, đến cả con của  còn đưa đến chỗ khác  học  công nhân trong xưởng chắc chắn sẽ nghĩ nhiều,  khả năng sẽ dẫn đến việc lòng tin của bọn họ đối với con sẽ giảm xuống.”
Cao Hồng Anh nhíu mày,  Diệp Bảo Châu    Lục Thiệu Huy: “Cho nên vẫn chọn trường mẫu giáo bên đó?”
Diệp Bảo Châu gật đầu: “Vâng, chọn trường mẫu giáo bên Dân Phúc  ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-777.html.]
Dù  thì  đó Lục Thiệu Huy và Diệp Bảo Châu cũng  bàn bạc qua chuyện  ,  cũng cho rằng học ở Dân Phúc sẽ  hơn một chút cho nên cũng bảo: “Con với Bảo Châu nghĩ giống  ạ.”
Cao Hồng Anh còn định  gì đó nhưng Lục Quốc Đống cũng bảo: “Vậy thì chọn trường mẫu giáo bên Dân Phúc , dù  thì đến khi  cũng  qua bên  học tiểu học thôi,  thiếu ba năm .”
Cao Hồng Anh sững sờ một lúc,  đó nghĩ ngợi, Dân Phúc chỉ  mỗi trường mẫu giáo nhưng xung quanh đại viện bọn họ   trường tiểu học thì chính là trung học, thậm chí còn  cả cấp ba, cho nên đám nhỏ  học cũng  thuận tiện, cối cùng bà  cũng  còn  thêm gì nữa.
Đến tối, bà  trực tiếp  tìm phó hiệu trưởng Mạnh và  với bà  về quyết định của gia đình .
Phó hiệu trưởng Mạnh vẫn   tiếc nuối nhưng cũng   gì cả, chỉ  với Cao Hồng Anh một bí mật tạm thời vẫn   công khai, đó là bộ giáo dục  khả năng sẽ khôi phục kỳ thi đại học.Tuy rằng  đây Cao Hồng Anh  loáng thoáng   một vài thông tin về chuyện khôi phục kỳ thi đại học nhưng bây giờ  thấy bà   một cách khẳng định như , vẻ mặt của bà  cũng lộ  vẻ kinh ngạc: “Thật  giả đó? Có tin tức  ?”
Phó hiệu trưởng Mạnh gật đầu: “Phải,  sớm kiến nghị ,   tháng tám các lãnh đạo bên  sẽ họp, chủ yếu là thảo luận về chuyện ,  thấy chắc tám phần là  hy vọng khôi phục đấy.”
Bà   chuyện  bình tĩnh nhưng Cao Hồng Anh thì  kích động  chết, vì chồng của vị đồng chí Mạnh  hiện đang  việc ở bộ giáo dục, thông tin của bọn họ chắc chắn sẽ chuẩn xác hơn thông tin mà bà  loáng thoáng   : “Vậy khi nào mới khôi phục ?”
Phó hiệu trưởng Mạnh lắc đầu: “Chuyện  thì  cũng  tiện , nếu tháng  họp thuận lợi thì  khả năng sẽ là cuối năm nay, nhưng cũng  thể là đầu năm , cụ thể thế nào còn  đợi lãnh đạo bên  họp xong    .”
Tuy rằng thông tin    diện nhưng  đủ khiến Cao Hồng Anh vui sướng  c.h.ế.t . Bây giờ Thẩm Văn Tinh  học lớp mười một chương trình cấp ba ở lớp học ban đêm , nếu thật sự khôi phục kỳ thi đại học  nghiệp học  của cô  thật sự   học uổng phí.