Mấy ngày tiếp theo trong tháng, bạn nhỏ Đường Đường cũng  dễ chăm, ăn no là ngủ, thi thoảng còn mở mắt,  còn  bắt ,   cũng khiến ba  trai của cô bé vui  xỉu. Trước đây, ba đứa nhỏ cứ hễ tan học là   ở lý trong trường học để chơi, nhưng bây giờ  em gái ,   chuông tan lớp một cái là tự giác chạy  ngoài đòi về nhà chơi với em gái.
Có  nấu cơm,   trông con, còn   chơi với con nên mấy ngày trong tháng ở cữ  của Diệp Bảo Châu   nhàn phát hoảng, cô cũng kêu Thẩm Văn Tinh mang văn kiện  tích trữ gần đây qua cho  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Gần đây nhà xưởng cũng   vụ việc gì cả, chủ yếu vẫn là chuyện mì ăn liền. Bây giờ mì ăn liền   lớn ,  cơ bản đều là một vài vấn đề về mở rộng sản xuất, mà mấy chuyện  đều do đích  Quách Hữu Bình  xem cho nên cô cũng khá yên tâm, ký xong văn kiện lập tức trả  cho Thẩm Văn Tinh.
Cuối cùng, đột nhiên cô nhớ đến gì đó mà  Thẩm Văn Tinh, hỏi: “Thi đại học  qua hơn một tháng  thì , chắc hẳn thành tích của các em cũng   chứ?”
…
Hôm nay  là ngày mùng sáu tháng một , cách kỳ thi đại học     ba mươi sáu ngày,  đó bọn họ   ngóng  là  một tháng sẽ  kết quả, nhưng bây giờ hình như vẫn   động tĩnh gì cả, Thẩm Văn Tinh lắc đầu: “Vẫn  , phỏng chừng  đợi thêm mấy hôm nữa cơ.”
Cao Hồng Anh cũng  sốt ruột: “Cũng   tình hình thế nào nữa,   cứ cảm thấy   đợi quá lâu, qua thêm một tháng nữa là tết nhất , bây giờ còn  thông báo kết quả thì đến khi   còn kịp  đây?”
Diệp Bảo Châu cũng  khó hiểu về chuyện , nhưng nếu   đều   tin tức  bọn họ cũng chỉ  thể đợi tiếp, dù  thì trong ấn tượng của cô khai xuân năm , trường đại học chắc chắn sẽ khai giảng: “Không , con tin bên  chắc chắn cũng sẽ nghĩ đến phương diện , chúng  cứ đợi tiếp  ạ.”
Bây giờ  sốt ruột cũng    gì, Thẩm Văn Tinh chỉ đành gật đầu: “Em  , mấy hôm nay em  đường cũng sẽ để ý phía bên tuyển sinh một chút.”
Thẩm Văn Tinh  một lúc  cầm văn kiện rời , Diệp Bảo Châu cũng  cân nhắc đến vấn đề nếu   cô  thi đỗ đại học  ai sẽ tới  thế công việc của cô , buổi tối cô cũng bàn bạc với Lục Thiệu Huy về chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-808.html.]
Người đàn ông vẫn như thường, đáp: “Tìm ai mà chẳng , chỉ cần năng lực  việc của   ,  thể giúp em là  đều cảm thấy  hết.”
Diệp Bảo Châu   với vẻ  ngạc nhiên: “Lần   còn rối rắm vấn đề đồng chí nam với chẳng đồng chí nữ nữa cơ mà?”
Trước đây Lục Thiệu Huy  ý kiến với việc trợ lý của cô là đồng chí nam cũng bởi vì khi  tình hình trong nước  , lo lắng bọn họ  ngoài sẽ   chụp mũ quan hệ nam nữ lung tung gì đó cho cô, nhưng bây giờ  là năm bảy mươi tám , tình hình  trở nên  hơn  ít cho nên mấy chuyện  cũng  cần thiết  rối rắm  gì.
Anh hắng giọng, mím môi bảo: “Bây giờ  là năm bảy mươi tám , cũng  thể tùy tiện chụp mũ cho   giống như  đây nữa, nếu ai chụp mũ quan hệ nam nữ lung tung gì đó cho em thì em cứ trực tiếp xử  .”
Diệp Bảo Châu gật đầu ừm một tiếng, tỏ vẻ vô cùng tán đồng với quan điểm  của : “Em cảm thấy đồng chí nam ở phân xưởng   cũng   tồi, chỉ là thiếu kinh nghiệm, bây giờ  qua hai năm ,   cũng  lên  tổ trưởng phân xưởng ,   em sẽ điều   tới dùng.”
Lục Thiệu Huy  thế bèn trừng mắt  cô: “Em  thể tìm một đồng chí nữ  ?”
Diệp Bảo Châu  nhếch khóe miệng: “Tự   còn gì, đồng chí nam  đồng chí nữ  đều  để ý cơ mà.”
Đôi mắt đen láy của Lục Thiệu Huy trở nên u uất: “Anh  để ý, nhưng  cảm thấy em vẫn nên cho đồng chí nữ một chút cơ hội, thi tuyển tiếp cũng    ."
Diệp Bảo Châu khẽ  một tiếng, tên đàn ông c.h.ế.t tiệt , rõ ràng là  để ý mà cứ khăng khăng thích giả bộ rộng lượng, cô buồn , bảo: “Được ,   em sẽ cân nhắc  xem .”
Thế  còn  , Lục Thiệu Huy  nhếch khóe miệng, ôm cô thơm một cái.