Diệp Bảo Châu lau mặt  với vẻ ghét bỏ,  đó đẩy  , chỉ  đứa con đang ngủ ở giữa: “Anh cách em xa một chút, cẩn thận lát nữa  đụng  con gái.”
Lục Thiệu Huy buông tay , nghiêng   con gái nhỏ đang ngủ  ngon  giường, cái mũi nhỏ, cái miệng nhỏ và lông minh hình như còn dài hơn cả ba đứa  trai  của cô bé,   nhịn  mà sờ một cái: “Đường Đường nhà chúng  thật thơm, thơm y như  nó .”
Nhắc đến con là Diệp Bảo Châu  : “Chúng  vẫn  nhanh chóng đặt tên cho con , còn  nhập hộ khẩu nữa, tránh cho đến khi     tới giục chúng .”
Lục Thiệu Huy sờ bàn tay nhỏ xíu của con gái, thích  rời tay , lúc   thấy cô hỏi  mới chậm rãi buông tay : “Được , nhưng bây giờ con bé vẫn còn đang ngủ,   bổ sung thêm vài cái tên nữa , giờ  lấy qua cho em xem thử.”
Diệp Bảo Châu  nhướng mày: “Anh bổ sung nhiều như thế  gì, con vẫn còn nhỏ, lấy ba cái  cho nó bốc bừa là  .”
Lục Thiệu Huy chỉ  mà  đáp,  đó   dậy, lấy một quyển sổ nhỏ trong ngăn kéo bên cạnh,  khi mở   đưa nó qua cho cô : “Em xem mấy cái tên  .”
Diệp Bảo Châu nhận lấy quyển sổ nhỏ,  thấy họ Lục ở bên   gạch  mấy cái,  thêm vài cái tên nữ mang họ Diệp mà  ngạc nhiên, cô  hỏi: “Anh  cho con mang họ em ?”
Lục Thiệu Huy nhướng mày: “Em đẻ con vất vả như , đây là chuyện nên  thôi, còn nữa, ba tiểu tử thôi  luôn miệng kêu họ Lục khó , tên của em  dễ  nên  trực tiếp thêm  đó.”
Diệp Bảo Châu khẽ  một tiếng: “Coi như  còn  chút lương tâm, còn  em đẻ con vất vả, nhưng nếu  chúng  mà  phỏng chừng sẽ  vui cho lắm .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Thiệu Huy ho nhẹ một tiếng: “Lâu như  ,  chúng  thoáng như  mà em còn   ,  chắc chắn   ý kiến gì , hơn nữa đây là con của chúng , chúng   thể tự   chủ,   đồng ý thì cũng  đồng ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-809.html.]
Diệp Bảo Châu cảm thấy Cao Hồng Anh quả thật  thoáng, chuyện của Thẩm Văn Tinh ngày , mới đầu bà  cũng  bằng lòng để Thẩm Văn Tinh theo nhà họ Thẩm cho lắm, nhưng   bản  cũng nghĩ thông suốt : “Được,  cứ dùng họ của em .”
Lục Thiệu Huy xoa mũi: “ con  thể bốc  cái nào thì  cũng  đảm bảo  đó.”
Diệp Bảo Châu gật đầu, nếu con bốc trúng họ Lục,    kêu đặt tên khó  thì bọn họ cũng  thể trực tiếp  cái tên  là tự con bốc , cũng đừng trách cha : “Kệ nó , ngày mai tìm cơ hội cho nó thử một phen.”
Bây giờ, Đường Đường   mười ngày , bàn tay nhỏ và bàn chân nhỏ của cô bé cũng thường xuyên cử động, bốc tên cũng khá dễ dàng,  khi hai vợ chồng bàn bạc một tối, đến ngày hôm  mới tìm cơ hội cho Đường Đường bốc tên.
Mới đầu Hạ Thu Mai    để Đường Đường theo họ Diệp còn thấy  lo lắng trong lòng, dù  thì bây giờ bà  cũng  từng  qua một gia đình bình thường nào  cho con theo họ  hết, trừ khi là mấy  ly hôn hoặc là vì nguyên nhân gì đó khác, cho nên bà    lo sợ Cao Hồng Anh sẽ  đồng ý.
Nào ngờ  khi Cao Hồng Anh  cũng   ý kiến gì cả, thậm chí còn  gì mà dù  đứa trẻ  theo họ ai thì cũng đều là con cái nhà bọn họ cả.
Bà   thể  cảm thán rằng con  Cao Hồng Anh  vẫn  dễ ở chung, cho nên cũng yên tâm .
Sau đó, ba cái tên họ Diệp và hai cái tên họ Lục   trong những tờ giấy nhỏ, Lục Thiệu Huy vo chúng thành cục  đặt trong lòng bàn tay ,  sự chứng kiến của Dương Dương, Hằng Hằng, An An và những  khác trong nhà, cục giấy nhỏ trong lòng bàn tay  đặt  bàn tay nhỏ của Đường Đường.
Mới đầu, Đường Đường còn ngủ  say, chẳng thèm để ý đến mấy  bọn họ, ngay cả nhúc nhích cũng  hề , thậm chí cái miệng nhỏ còn  nhếch lên, trong như đang  bọn họ .
Đợi lâu , Dương Dương cũng sốt hết cả ruột,  nhịn  mà : “Mẹ ơi, con bốc giúp em nhé.”
Diệp Bảo Châu cũng  đồng ý: “Thế  mà , đây là tên của em gái,  để em tự chọn.”