Tuy rằng   để Phương Mỹ Kỳ xem trò  nhưng Tống Minh Trân cũng    từng cải tạo lao động, cho dù  qua điểm sàn thì phần thẩm tra chính trị cũng  tiện , cô  lạnh lùng    mặt: “  cần cô quan tâm.”
Phương Mỹ Kỳ nhướng mày: “ cũng chẳng quan tâm cô ,  chỉ  qua đây xác nhận xem cô  thể thi đỗ   mà thôi, đừng tự  đa tình.”
Nói xong, cô  trực tiếp   rời , lúc  thi đại học, Tống Minh Trân còn ở đó giở giọng qupái đản   cô   , bây giờ đến bản  Tống Minh Trân cũng thi trượt vỏ chuối, lúc  tâm trạng của cô    hơn nhiều , đương nhiên cũng  thở  vài câu  cô ả .
Tuy rằng   Phương Mỹ Kỳ   thấy tên của  nhưng   thấy tên của ba đồng chí khác ở Dân Phúc. Ngược  Thẩm Văn Tinh  cũng  chút bản lĩnh, là trợ lý của xưởng trưởng mà còn thi đỗ đại học, tương lai rộng mở đây, cho nên  khi trở về  , cô  cũng tìm một cơ hội để chúc mừng Thẩm Văn Tinh.
Thí sinh tham gia thi đại học ở Dân Phúc tổng cộng  bốn mươi  nhưng  qua điểm sàn  chỉ  ba . Quách Hữu Bình cũng  vui mừng, tuy rằng   ba   sẽ lên đại học, nhưng vẫn là  bước  từ Dân Phúc, Dân Phúc cũng nở mày nở mặt hơn, cho nên ông  cũng  vui vẻ chúc mừng ba  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên tiếp hai ngày, Thẩm Văn Tinh đều nhận  lời chúc mừng của các đồng chí khác, vốn cô  còn  khiêm tốn nhưng cũng   cách nào khiêm tốn nổi. Hai ngày  vẫn luôn bận rộn, đến tối lúc về đại viện ngủ mới  chuyện Vu Tuệ  qua điểm sàn.
Lần ,  tham gia thi đại học ở đại viện cũng   mấy chục ,    điểm sàn cộng thêm cả Thẩm Văn Tinh  chỉ  đúng năm . Bình thường, mối quan hệ của mấy gia đình  với Cao Hồng Anh cũng  tồi, nên khi Thẩm Văn Tinh về đến nhà thì bọn họ cũng đang  chuyện với Cao Hồng Anh.
Đến tối thứ bảy, Thẩm Văn Tinh về nhà họ Thẩm,  khi  nhà còn  kịp  gì thì Hồ Lan Mỹ  lập tức  bảo: “Lần  con  qua điểm sàn   ? Cha con kêu Tiểu Dương nhà bên  hỏi thăm ,    thấy tên của con  dán ở chỗ văn phòng tuyển sinh  phố.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-813.html.]
Thẩm Văn Tinh  đáp: “Cha  cũng   ạ?”
Trong lòng Hồ Lan Mỹ vui mừng  chết, đứa con gái  của bà  từ nhỏ  thông minh xinh , nghĩ thôi cũng    cô  chắc chắn  thể thi đỗ đại học, bà  còn   gì thì Thẩm Văn Kiệt  bảo: “Chị,  bảo ,  tận mắt  thấy chị  thì bọn em đều  dám tin, chị thật sự  đỗ  ?”
Thẩm Văn Tinh gật đầu,  : “ , chị thật sự  qua điểm sàn , chẳng qua, thư thông báo chắc  đợi mấy hôm nữa mới  thể nhận .”
Hồ Lan Mỹ vỗ nhẹ  ngực: “Quản khi nào nó tới  gì, dù  thì con cũng đỗ , mấy hôm nay  nhiều  ở đại viện qua đây hỏi, chị con cũng tới,   thấy con nên  về  .”
Bà    xong thì Thẩm Đại Trụ lạnh lùng bảo: “Hôm    qua điểm sàn ,  đến tận hôm nay mày mới về,   vốn dĩ mày   dự định  cho bọn tao  chuyện  ?”
Thẩm Văn Tinh nhíu mày  ông : “Cha, con còn    nữa, gần đây xưởng trưởng của bọn con đang nghỉ phép,   nhiều chuyện cần con giải quyết, con cũng   cách nào về đây , chỗ chúng  cũng   điện thoại.”
Hồ Lan Mỹ cũng : “ đó, xưởng trưởng Dân Phúc mới đẻ con xong, bây giờ   nhiều chuyện đều là Văn Tinh đang lo liệu, con bé  bận, còn nữa,   chỉ cách  một ngày thôi ?”
Thẩm Đại Trụ  bất mãn, con gái qua điểm sàn đỗ đại học mà ông  còn  nhờ  khác   ngóng mới , hơn nữa liên tiếp hai ngày , hàng xóm nhà bên đều qua đây hỏi chuyện , nhưng  trong cuộc thì   về, tin tức    nào xác nhận, chuyện  cũng khiến ông    hổ.
Hơn nữa, bây giờ  ở bên đại tạp viện  đều   Thẩm Văn Tinh   là con gái đẻ của ông  , điều  cũng khiến  nhiều  đồn đoán, liệu   Thẩm Văn Tinh đối với bên    còn như   . Chính hôm nay đây, ở đại viện vẫn   hỏi ông    Thẩm Văn Tinh  xa cách nhà họ Thẩm  .