Tuy rằng  đây hình như đứa con  cũng   suy nghĩ , nhưng Thẩm Đại Trụ  dám đảm bảo   cô  lên đại học  sẽ  như thế. Hơn nữa, từ  khi Thẩm Văn Tinh đến nhà họ Lục,   nhiều chuyện cô    hỏi ý kiến của bọn họ mà  tự ý quyết định, ngay cả chuyện Lục Thiệu Lan kết thôn mà cô  cũng  hề  cho họ !
Mấy chuyện  gom  khiến ông  càng ngày càng tức,  chuyện cũng gắt hơn: “Trước đây, hồi mới  , tối nào mày cũng về nhà ở,  bây giờ tan    về  nữa? Rõ ràng  bọn tao đang đợi tin của mày, về đây  một tiếng con  thi đỗ bộ khó lắm  ?”
Thẩm Văn Tinh cảm thấy ông  thật giận cá c.h.é.m thớt, vốn dĩ thứ năm  thành tích, tối thứ bảy cô  cũng về , giữa chừng cũng chỉ cách  một ngày mà thôi, hơn nữa   cô  cũng  giải thích  còn gì, nhà xưởng đang  bận,   cách nào về ,  ông  còn bới móc bắt bẻ như  nữa.
Cô  hít  một , đang định  thì Thẩm Văn Kiệt  lên tiếng : “Cha, cha tức tối cái gì, vốn dĩ thời gian thông báo   điểm sàn ở mỗi một văn phòng tuyển sinh  phố đều khác , sớm một ngày  muộn một ngày thì   , bây giờ  mới  nghỉ,   chị con  vội về   ?
Hồ Lan Mỹ  Thẩm Đại Trụ tức vì     đầu tiên  chuyện , cũng tức vì Thẩm Văn Tinh  về nhà báo ngay lập tức, cảm thấy  khả năng là ông    tôn trọng, đặc biệt là  khi  nhiều  ở đại viện  Thẩm Văn Tinh   con gái đẻ của nhà họ Thẩm bọn họ.
Bà  vội bảo: “Văn Kiệt  đúng đấy, cũng   chỉ muộn một ngày thôi , bây giờ Văn Tinh cũng  về , chuyện vui như , chúng  ăn cơm      .”
Thẩm Đại Trụ hừ một tiếng: “ thấy bây giờ cánh của nó cứng cáp , chúng   cũng  mà   cũng  ,   chừng   nó kết hôn , ngay cả chúng  cũng  mời tới , đến khi  cũng  thể  là quá bận,   thời gian thông báo cho chúng  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-814.html.]
Thẩm Văn Tinh   lời  mà trong lòng tức đến bật , chỉ  Hồ Lan Mỹ  hỏi: “Mẹ,    cũng nghĩ như  đấy chứ?”
Hồ Lan Mỹ lắc đầu,   bà   khả năng nghĩ như  . Bà   Thẩm Văn Tinh  ngoan,  hiếu thuận, bằng  hai năm ngày cũng sẽ  cuối tuần nào cũng về đây,  tiền cũng sẽ trộm đưa cho bà : “Không , hôm nay tâm trạng của cha con    , con đừng để trong lòng.”
Thẩm Văn Tinh     suy nghĩ gì khác, chỉ cảm thấy nhà xưởng bận rộn quá, buổi tối còn  tăng ca, đây cũng  tính là chuyện lớn bao nhieu,  sớm một ngày   muộn một ngày cũng   cả, cô  đợi đến thứ bảy về đây   cũng  muộn cơ mà, nào ngờ Thẩm Đại Trụ   ý kiến lớn đến .
Nếu Hồ Lan Mỹ    ý đó  cô  cũng   cãi  với Thẩm Đại Trụ  gì, chỉ  ông   lạnh nhạt đáp: “Chuyện  là con cân nhắc  chu , nếu cha  lo lắng như ,   cơ hội thì cha lắp một cái máy bàn ở nhà  ,    chuyện con sẽ ngay lập tức gọi điện về.”
Thẩm Đại Trụ vẫn còn tức tối, ông  còn định  tiếp nhưng lúc     tới đây hỏi tình hình thi đại học của Thẩm Văn Tinh nên ông  chỉ  thể giấu vẻ mặt, ngậm miệng .
Thẩm Văn Tinh cũng  với   là điểm  qua điểm sàn, nhưng giấy thông báo còn  đợi thêm vài ngày nữa,     chuyện mà    xong, hỏi xong chuyện,  tán gẫu một lúc  cũng về nhà hết.
Đợi  khi   rời , bầu  khí trong nhà họ Thẩm mới dần dần dịu , Hồ Lan Mỹ cũng lén lút  với Thẩm Văn Tinh: “Lần  nếu như con lấy  giấy thông báo cũng nên nghĩ cách thông báo với cha  , tránh cho ông   ở đó giận hờn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Văn Tinh cũng   để ý đến Thẩm Đại Trụ cho lắm, nhưng nếu cô  nhận  giấy thông báo đỗ đại học chắc chắn sẽ ngay lập tức thông báo cho Hồ Lan Mỹ  cho nên cũng gật đầu: “Vâng, con  .”