Tuy rằng Cao Hồng Anh là chủ nhiệm cục bưu chính nhưng bà  quản lý tài chính chứ  quản bưu kiện, hơn nữa mỗi một khu đều  phòng bưu chính của , con phố của phòng bưu chính  khác với cục bưu chính mà bà  quản lý, nhưng  tra bưu kiện vẫn khá dễ,  thấy Lục Quốc Đống  như , bà  lập tức dẫn Thẩm Văn Tinh  kiểm tra.
Gần đây  nhiều giấy thông báo  gửi đến cục bưu chính nên nhân viên công tác đều bận đến mức  ngóc đầu dậy nổi, nhưng trông thấy Cao Hồng Anh là  của cục bưu chính, thái độ của nhân viên công tác vẫn khá dễ chịu, cũng bằng lòng giúp bọn họ tra tình hình nhận bưu kiện trong mấy ngày gần đây.
Có đồng chí nữ giúp bọn họ  xem ghi chép, Thẩm Văn Tinh và Cao Hồng Anh  ở bên cạnh đượi kết quả,  qua bao lâu, đồng chí nữ   ngẩng đầu  bọn họ và đáp: “Hôm  Thẩm Văn Tinh nhận  một văn kiện, nhưng   các cô  qua lấy  ?”
Cao Hồng  thế lập tức “hả” một tiếng: “Không , chúng   tới lấy giấy thông báo.”
 
Thẩm Văn Tinh cũng bối rối,    khác  thể dễ dàng lấy  giấy thông báo của cô   như thế : “Ai lấy? Sao ông   lấy?”
Đồng chí nữ  trực tiếp đưa sổ ghi chép nhận văn kiện qua cho bọn họ : “Hôm  chúng  nhận  văn kiện, sáng hôm qua  phân loại, sáng hôm nay thống nhất gửi , nhưng chiều hôm qua các cô  tới lấy , tên ở    ẩu quá, các cô tự  .”
Thẩm Văn Tinh nhận lấy sổ ghi chép  lướt qua,  liếc mắt một cái  trông thấy tên  ký bên , cô  ngạc nhiên : “Là Thẩm Đại Trụ?”
Cao Hồng Anh  thế lập tức nhíu mày,  Thẩm Văn Tinh: “Thẩm Đại Trụ? Ông   lấy giấy thông báo     với con? Sao chị Hồ cũng   với con luôn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-818.html.]
Thẩm Văn Tinh cũng   tại  Thẩm Đại Trụ    như thế, nhưng Hồ Lan Mỹ chắc chắn   tình hình, bằng     khả năng bà    cho cô   : “Mẹ Hồ chắc hẳn   Thẩm Đại Trụ  lấy giấy thông báo của con , ông   như  phỏng chừng là sợ con nhận  giấy thông báo sẽ  về nhà họ Thẩm nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cao Hồng Anh cạn lời  c.h.ế.t nhưng trái tim vốn treo lơ lửng suốt cả đường  của bà  cuối cùng cũng hạ xuống , là Thẩm Đại Trụ lấy giấy thông báo  còn đỡ, nếu là  khác lấy     bà  thật sự      tìm  mà đòi nữa, bà  lập tức : “Vậy chúng  mau chóng  lấy giấy thông báo về , cẩn thận ông   hỏng của con.”
Thẩm Văn Tinh gật đầu, bọn họ cũng   Thẩm Đại Trụ lấy giấy thông báo   gì, cô   nhanh chóng về nhà họ Thẩm lấy giấy thông báo về mới .   khi đến nhà họ Thẩm, bọn họ vẫn thông báo tình hình cho Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy một tiếng, cũng bớt cho bọn họ lo lắng.
Buổi chiều, Thẩm Văn Tinh mới về đến nhà họ Thẩm, Hồ Lan Mỹ  thấy Cao Hồng Anh và cô  về chung còn   ngạc nhiên, còn  đợi bọn họ về nhà  vội vàng hỏi Thẩm Văn Tinh: “Con về  ? Có   nhận  giấy thông báo trúng tuyển đại học  ?”
Thẩm Văn Tinh   thấy vẻ mặt  của Hồ Lan Mỹ là  ngay bà    gì cả, cô  liếc mắt  qua căn nhà  gật đầu: “Nhận   ạ, ở trong tay cha , hôm qua ông  tự  đến cục bưu chính nhận đồ, cũng  thèm  với con một tiếng nào,   ông  cũng   với  ?”
Hồ Lan Mỹ  thế chợt sững sờ,  khi phản ứng  mới : “Thật vớ vẩn, chẳng trách mấy hôm nay cứ sáng  là ông    ngoài, hóa  là đến bên đó lấy giấy thông báo, lão già c.h.ế.t tiệt , lén lút lấy giấy thông báo cũng   với chúng  một tiếng.”
Bà   xong lập tức nổi giận đùng đùng xông thẳng  trong nhà, trông thấy Thẩm Đại Trụ đang   giường là quát: “Thẩm Đại Trụ,   hôm qua ông  lấy giấy thông báo trúng tuyển của Văn Tinh ?”
Thẩm Đại Trụ đang   giường vẫn  ngủ, ông  cũng    rõ ràng cuộc đối thoại   của bọn họ, lục  cũng chẳng phản bác mà chỉ chậm rãi đáp: “Ờ,  lấy .”
Sắc mặt Hồ Lan Mỹ đen như đ.í.t nồi, lập tức chửi ầm lên: “Lão già c.h.ế.t tiệt, nếu  lấy     với Văn Tinh một tiếng, bọn họ đều gấp  c.h.ế.t  kìa.”