Lúc , Thẩm Văn Tinh cũng  ,  thấy ông  thừa nhận, trong lòng cũng  nhịn  cơn tức mà : “Cha, nếu cha  lấy thì cũng nên  với con một tiếng chứ, cha   chúng con  tìm đến sốt ruột thế nào , con còn tưởng  thi rớt .”
Thảm Đại Trụ trở   dậy,  cô   lạnh lùng đáp: “Bây giờ mày mới  sốt ruột , lúc  mày   qua điểm sàn   cũng hai ngày liền   với bọn tao  , lúc   mày   bọn tao cũng sốt ruột.”
Cao Hồng Anh  thấy câu giải thích  trong lòng cũng tức giận  chết,  lấy  giấy thông báo, bọn họ đều gấp như con kiến bò  chảo lửa, cho rằng là  khác lấy   cũng  thể lấy về  nữa, nhưng nào ngờ ông  cố tình  khiến bọn họ sốt ruột, bà   nhịn  nữa mà  thẳng: “Đồng chí Thẩm,  đó Văn Tinh vì   thời gian về cho nên mới   với các ông, chứ   con bé cố tình  .”
Thẩm Văn Tinh cũng sắp tức  c.h.ế.t mất, hai chuyện  rõ ràng   khác hẳn : “Cha,  đó con  giải thích với cha ,  cha vẫn cứ lôi nó  chì chiết mãi thế.”
Lúc , Hồ Lan Mỹ nào còn thời gian để cãi  với Thẩm Đại Trụ nữ, chỉ  ông   hỏi: “Giấy thông báo , ông mau lấy nó  đây trả cho Văn Tinh, đừng   hỏng của con bé, bằng       đại học .”
Tuy rằng Thẩm Đại Trụ   chữ cho lắm nhưng giấy thông báo  tới tay là ông   dở  xem , còn hỏi nhân viên công tác ở cục bưu chính, nhân viên công tác  với ông  là Thẩm Văn Tinh  thi đỗ trường đại học  nhất ở chỗ bọn họ. Bây giờ   câu , ông  nhanh chóng đáp: “Gấp cái gì,   cất kỹ giấy thông báo  , nếu bây giờ Văn Tinh  thi đỗ đại học,  cũng về đây ,  chúng  cứ hào phóng mời  trong đại viện qua ăn một bữa , để mấy  ở đại viện   nhà họ Thẩm chúng   một sinh viên đại học.”
Thẩm Văn Tinh trực tiếp nổi đóa: “Cha, cha nên đưa giấy thông báo cho con  để con xem giấy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-819.html.]
Hồ Lan Mỹ cũng tức điên: “, ông mau lấy  đây cho Văn Tinh xem  , giấu   gì?”
Thẩm Đại Trụ hừ một tiếng: “Bà gấp cái  gì,  còn  thể ăn  giấy thông báo của nó chắc, đợi   đến đây hết, cho bọn họ xem giấy thông báo    trả giấy cho nó .”
Sắc mặt Thẩm Văn Tinh nghẹn đến đỏ gay, cô   chằm chằm Thẩm Đại Trụ, trực tiếp nghiến răng : “Bây giờ cha nhất định  trả giấy thông báo cho con, nếu bây giờ cha  trả  con sẽ trực tiếp báo cảnh sát ngay,  cha   cho con học đại học nên trộm giấy thông báo của con. Dù  cha cũng khăng khăng   cho con  học, lát nữa  trong đại viện cũng sẽ giúp con, đừng để đến khi  cha  chỉ mất việc mà ngay cả sống ở trong ở trong đại viện  cũng  ngóc  đầu lên .”
Thẩm Đại Trụ  thế cũng tức đến mức trực tiếp chửi : “Thẩm Văn Tinh, mày dám.”
Thẩm Văn Tinh cũng  cam lòng yếu thế: “Cha xem con  dám !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến bây giờ, Cao Hồng Anh   còn  hiểu nguyên do nữa, Thẩm Đại Trụ giữ khư khư giấy thông báo chính là  ép Thẩm Văn Tinh về đây,  đó cũng tiện khoe khoang với hàng xóm láng giềng. Tuy rằng trong lòng bà   tức giận nhưng cũng may mà Thẩm Đại Trụ   mục đích khác, chỉ là  khoe khoang, cũng   là  trả.
Bà  chỉ sợ còn cãi  tiếp thì Thẩm Đại Trụ sẽ trực tiếp xé nát giấy báo trúng tuyển, cho nên vội vàng kéo Thẩm Văn Tinh một cái, lập tức  bảo: “Đồng chí Thẩm, Văn Tinh thi đỗ đại học là một chuyện đáng mừng. Con bé cũng là con gái ông, cũng   thi đỗ xong sẽ  về đây nữa, cũng   là  bày tiệc mời  , ông hà tất  như .”
Hồ Lan Mỹ cũng   Thẩm Đại Trụ điên lên xé nát giấy báo trúng tuyển, cũng vội vàng : “ đó, lão già, Văn Tinh thi đỗ đại học là chuyện , bây giờ con bé cũng về , ông mau lấy giấy thông báo  trả cho con bé , lát nữa nếu để    ông cô tình giữ giấy để uy hiếp, bọn họ chắc chắn sẽ đàm tiếu  lưng ông.”