Thẩm Đại Trụ  đứa con gái  mặt, cô   sớm  còn là Thẩm Văn Tinh của mấy năm về  nữa . Bây giờ cô  là sinh viên đại học hẳn hoi, còn là trợ lý xưởng trưởng của Dân Phúc, cô   năng lực,  sức hút, dám  dám chịu, nếu thật sự  trả thì cô  thật sự sẽ lật bàn mất.
Đã gần đến tối , cho dù  gọi  tới nhưng chỉ cần cô  lớn tiếng hơn một chút là  của đại viện  đều  thể  thấy  hết. Nếu cô  thật sự chạy  ngoài đổi trắng  đen, đến khi  tất cả   đều sẽ  chằm chằm  ông , chỉ trỏ ông .
Bây giờ Thẩm Đại Trụ  tức  bực, nhưng cũng   cách nào khác, chỉ  thể giận dữ lấy giấy thông báo , ném qua cho Thẩm Văn Tinh: “Ai thèm cái giấy thông báo rẻ rách của mày!”
Lúc , Thẩm Văn Tinh cũng chẳng thèm quan tâm ông   gì mà chỉ nhanh chóng vồ lấy giấy thông báo  ông  ném xuống đất,  thấy điểm  và thông báo khai giảng rõ ràng bên , cô  kích động đến mức suýt chút nữa thì bật ,  đó đưa giấy qua cho Cao Hồng Anh: “Mẹ,  xem, con đỗ đại học .”
Cao Hồng Anh nhận qua , tổng điểm của Thẩm Văn Tinh là ba trăm mười hai điểm, thừa sức đỗ trường đại học ở chỗ bọn họ , đón tết xong đến tháng ba là  thể nhập học.
Bà   siết tờ giấy thông báo ,    đưa nó cho Hồ Lan Mỹ: “Bà xem, ba trăm mười hai điểm lận đấy.”
Tuy rằng Hồ Lan Mỹ   chữ nhưng tổng điểm thì vẫn  thể nhận , đại tạp viện bọn họ cũng chỉ  một  thi đỗ, nhưng tổng điểm  cao bằng của Thẩm Văn Tinh. Bà   Thẩm Văn Tinh, mừng đến phát : “Điểm của con còn cao hơn tổng điểm của Tiểu Dương ở đại viện chúng ,  quá .”
Nói xong, bà   Thẩm Văn Tinh: “Vậy… tối nay hai  ở  đây ăn cơm chứ?”
Thẩm Đại Trụ  thế, khóe mắt bèn liếc qua Thẩm Văn Tinh một cái,  đó   Hồ Lan Mỹ với vẻ bực tức, : “Ăn cái gì mà ăn,  cái gì  mà  ăn,   chỉ mong   ngay cho khuất mắt, bà hỏi   như thế là  khó   .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-van-nien-dai/chuong-820.html.]
Trước khi xảy  chuyện , Thẩm Văn Tinh khẳng định sẽ về đây ăn bữa cơm, nhưng hôm nay, cô  cũng  tức điên lắm , cũng   ở đây ăn cơm chung với Thẩm Đại Trụ nữa, đang định mở miệng thì Cao Hồng Anh   bảo: “Phải ăn chứ, dù  cũng  tới đây cả ,  ăn xong  hãy về.”
Thẩm Văn Tinh   bèn nghiêng đầu  Cao Hồng Anh với vẻ mặt khó hiểu. Cao Hồng Anh  trong lòng cô  tức tối, tuy rằng bà  cũng  vui khi  ăn cơm chung với Thẩm Đại Trụ nhưng Hồ Lan Mỹ vẫn còn ở đây, con gái  thi đỗ đại học , cho dù Thẩm Đại Trụ  khốn nạn cỡ nào thì cũng  nể mặt Hồ Lan Mỹ một chút, cũng để bà   nở mày nở mặt.
Thẩm Văn Tinh hít một , cũng hiểu  ám hiệu của bà  nên cuối cùng vẫn đồng ý. Cho dù Thẩm Đại Trụ chẳng   , nhưng Hồ Lan Mỹ vẫn là  của cô , cô   thi đỗ đại học cũng là vinh quang của Hồ Lan Mỹ.
Cô   Thẩm Đại Trụ, trực tiếp : “Con   ăn bao giờ, đương nhiên  ăn, cũng  lâu  con  nếm thử tay nghề của  con.”
Trong lòng Thẩm Đại Trụ hừ lạnh một tiếng, thế  còn  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cứ như , Cao Hồng Anh và Thẩm Văn Tinh ở  bên  ăn một bữa cơm tối  đó mới về đại viện bên . Lúc bọn họ về đến nhà cũng   muộn , nhưng Lục Quốc Đống vẫn còn để đèn đợi,  khi  thấy giấy thông báo bình an đến tay ông  mới chậm rãi thở  một .
Ngày hôm , Diệp Bảo Châu cũng  thấy giấy thông báo trúng tuyển đó của Thẩm Văn Tinh, cô thấy mừng cho cô , điểm   đối với cô  mà   là một thành tích vô cùng  . Học sinh cấp ba chân chính cũng  chắc  thi  bằng cô : “Chúc mừng em, đồng chí Thẩm Văn Tinh,   em chính là sinh viên đại học .”
Thẩm Văn Tinh  thẹn thùng: “Cảm ơn chị dâu, đợi em  nghiệp  thành tựu nhất định sẽ về Dân Phúc.”
Diệp Bảo Châu cũng nở nụ  rạng rỡ: “Đi   việc cũng  hết, chỉ cần em  là , nhưng nếu em nhất định  về Dân Phúc  chị chắc chắn cũng sẽ  phản đối.”