Xuyên thành nữ phụ xinh đẹp trong truyện mạt thế, được nam chính cưng chiều đến nghiện - Chương 1.1
Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:02:23
Lượt xem: 118
Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ.
“Con nó, chẳng đại thiếu gia nhà họ Vân giỏi đánh ? Ai ngờ cũng ngày hôm nay!”
“Hạo ca, thằng nhãi chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi đánh c.h.ế.t nó thì ?”
“Sợ cái gì! Có lo liệu cả ! Hôm nay ông đây nhất định xả hết cục tức ! Phải đánh nó bò đất như chó, ngóc đầu lên nổi!”
Những tiếng đ.ấ.m đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức Tô Ý thấy nhức hết cả đầu.
Năm giác quan dần tỉnh táo, cô con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh , cúi xuống bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà đang mặc — cảm giác thật sự… phức tạp.
Cô rõ, vì hóng hớt bố cãi mà ruột đá một phát… rơi thẳng cái thế giới quỷ quái nào đó.
Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những lời chướng tai.
Vậy mà bây giờ, cả hai thứ đều xuất hiện.
Đại tiểu thư rõ là bực .
Dù xuyên thế giới gì, nhưng Tô Ý thấy ngứa tay ngứa chân đánh .
Âm thanh hỗn loạn phát từ con hẻm nhỏ bên cạnh.
Cô nhấc gót đôi giày da trắng đính đá lấp lánh, khoác chiếc túi nhỏ cùng màu, bước con hẻm ẩm ướt, tối tăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-1-1.html.]
“Dừng tay hết cho !”
Giọng ngọt ngào, mềm mại nhưng mang theo sự bực bội rõ ràng, vang lên rành mạch trong con hẻm nhỏ đầy ba mét.
Vừa dứt lời, mấy gã đang đánh đập khác đột ngột khựng , đầu về phía cô.
“Ồn ào cái gì! Ồn nữa là vặn cổ từng đứa đấy!”
Tô Ý nhíu mày, đám mặt càng thấy khó chịu hơn.
Sao đời đều từ ngoại hình đến nhân cách như chứ?
Xấu đành mà còn đều, đồng bộ!
Mái tóc nhuộm năm màu bảy sắc mà chẳng màu nào đều là kiểu thảm họa gì ?
“Đại tiểu thư tới !”
Gã đàn ông râu ria xồm xoàm đầu đám rõ ràng chút bất ngờ.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Tô Ý chẳng buồn để tâm, chỉ nhẹ nhàng tránh những vũng nước bẩn mặt đất, đôi giày da trắng mỗi bước đều phát tiếng “cộp cộp” nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng vang vọng trong con hẻm tĩnh lặng.
Dưới ánh sáng yếu ớt, ánh mắt cô vô thức rơi bóng co ro ở góc tường.
Đôi tay thon dài, trắng muốt buông lơi đầu gối, mái tóc mềm mại rũ xuống che một phần khuôn mặt với những đường nét mỹ, sâu lắng nhưng chìm trong bóng tối.
Cuối cùng Tô Ý cũng thấy dễ chịu hơn một chút.