Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ý ngẩng đầu Vân Yến bình thản, ánh sáng trong mắt kịp tan thì thấy hai đang hôn mê dây leo cuốn ở cửa.
“Đây là hai mà nhóc con nhắc đến?”
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Trông cả hai đều thê thảm, nhưng hình như vẫn còn thoi thóp.
“Ừ.”
Vân Yến nhiều, chỉ khẽ vẫy tay, một dây leo mảnh hơn ngoan ngoãn vươn tới, cuốn cả cái ổ lẫn chăn và hai đứa trẻ lơ lửng giữa trung.
“Chúng xuống thôi.”
“Được!”
Tô Ý nhanh nhẹn thu ghế bập bênh gian, hào hứng chỉnh vạt váy.
Tô Ý sốt ruột chờ nổi cái vụ rút thăm dị năng nữa .
Hành trình xuống lầu thuận lợi hơn tưởng tượng nhiều, lẽ vì đó dọn dẹp kha khá, nên hành lang chẳng còn bóng dáng con zombie nào.
Tô Ý ngoan ngoãn bên cạnh bạn trai, nghiêng đầu mấy bóng dây leo cuốn theo phía , đôi mắt hạnh đen trắng rõ ràng ánh lên vẻ hào hứng thử.
“A Yến, em cũng thể dây leo của cuốn lên ?”
Không dây leo của A Yến so với con “đằng ngốc” ở nhà thì cái nào thoải mái hơn nhỉ.
Vân Yến khựng một chút, dây leo do dị năng hóa cảm giác, nhưng chẳng hiểu cảm nhận một tia tò mò dò xét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-37-2.html.]
Xoa xoa đầu ngón tay như đang nóng lên, Vân Yến âm thầm thở dài.
Quay , liếc đôi giày da nhỏ dính chút bụi của cô, hình lạnh lùng khom xuống.
“Lên .”
Có những việc một dường như mang theo sự cam chịu tự nhiên, như thể chính chủ nhân cơ thể cũng nhận phản ứng vô thức của là từ chối.
Nhìn vẻ mặt Tô Ý vẫn còn luyến tiếc, Vân Yến thoáng chút vui.
Dây leo của gai nhọn, dù cách lớp quần áo vẫn thể xước da cô. Một sợi dây leo thì gì ho để thử chứ.
“Được nha!”
Đôi mắt Tô Ý sáng rực, thoáng ngạc nhiên nở nụ yêu kiều.
Hình như A Yến nghĩ cô bộ thì , nhưng thật cô chỉ thử xem dây leo của mềm như “đằng ngốc” thôi.
Dù nếu A Yến chịu cõng cô, thì còn quan tâm gì dây leo thoải mái nữa!
Cánh tay lạnh lẽo vòng qua đầu gối cô, chạm là một mảng da mịn màng.
Bên tai là thở nhẹ nhàng, mang theo hương thơm thanh nhã.
Cảm giác khác lạ lưng dường như còn rõ rệt hơn , Vân Yến cứng , thẳng phía . Anh nghĩ chút hối hận .
_________________
“Trời ạ, Yến với em gái Tô Ý một chuyến mà tha cả nhà cả cửa về thế ?”