“Đội trưởng Lôi, sư mẫu… , cả chị cũng ở đây ?”
Tề Lai ở cửa, giọng lúng túng. Đi là Chung Dương và Tiểu Mạn.
Thật họ hiểu rõ, đội trưởng Lôi thể cho phép họ theo, nhưng sẽ chịu trách nhiệm về an đồ ăn của họ.
Vì thế, đến nơi nghỉ chân, cả ba tự giác qua ngôi nhà bên cạnh.
“Sư mẫu cái gì, gọi là giáo sư Trịnh.”
Trịnh Thu Hoa mấy trẻ tuổi ở cửa, chậm rãi đưa một ngón tay đẩy gọng kính sống mũi.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Nhìn phản ứng là ngay ông thầy linh tinh mặt học sinh .
Bà với ông già đó ly hôn từ lâu nhé, bà đồng ý mà.
“Giáo… giáo sư Trịnh.”
Ba rụt rè sửa cách xưng hô. Thầy chẳng bảo sư mẫu hiền lắm ? Sao nghiêm túc thế ?
Đến cả sư mẫu cũng gọi nữa!
“Có chuyện gì ?”
Lôi Du bình tĩnh bước cửa, ba và hỏi.
“À đúng , tụi em thấy mấy đang về phía , hình như còn xách theo đồ gì đó.”
Nói đến chuyện chính, Tề Lai lập tức phấn chấn hẳn.
Họ ở nhà bên cạnh, ngay sát một quảng trường nhỏ, nên dễ dàng phát hiện vài đang băng qua quảng trường tiến về phía .
Có đến?
Lôi Du trầm ngâm một lát. Khi họ dọn dẹp xung quanh, chẳng thấy dấu vết gì của sống cả.
“Là sống sót ?”
“Nhìn vẻ là mấy… cô bác khỏe mạnh.”
Tề Lai gãi đầu, cảm thấy “cô bác lưng hùm vai gấu” hình như bất lịch sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-96-1.html.]
Lôi Du “ừ” một tiếng, bước sân.
Giờ trời sắp tối mà vẫn dám ngoài đường, kiểu gì cũng cảnh giác.
Thẩm Tinh Ngộ lúc ở cổng sân, đôi mắt hẹp dài chăm chú ba phụ nữ trung niên đang dần tiến đến.
Trong đó, hai còn xách theo mấy cái thùng nhựa, nắp thùng chứa gì.
“Đội trưởng Lôi, chính là mấy cô .”
Tề Lai theo , vội chỉ tay về phía ba ngoài .
Lo lắng chuyện gì xảy , Thạch Lâm và Đàm Tử Húc còn trong phòng khách cũng vội chạy cửa.
Tô Ý liếc mắt ngoài, xuống sofa, tiện tay lôi từ túi nhỏ một túi hạt dưa.
“Cô Trịnh, ăn hạt dưa ?”
Đừng hỏi tại cô luôn đeo cái túi nhỏ, tiểu thư thì cũng thích ăn vặt chứ .
“Ôi, bé cưng còn hạt dưa cơ , đây, đây chúng một buổi chiều luôn!”
Đồng Thất Thất vẫn còn ngại ngùng. Cô và bé con giờ đây ăn uống đều nhờ Tiêu Từ, nên hiểu giá trị của đồ ăn.
Khi thấy Tô Ý thoải mái chia sẻ đồ ăn vặt, cô chỉ mỉm , nhận.
Nghe Trịnh Thu Hoa , Tô Ý gật gù thích thú, mắt sáng lên như chuyện phiếm.
Thấy dáng vẻ của Đồng Thất Thất, Tô Ý chẳng bận tâm, lôi từ túi một gói bim bim.
Cho cô ăn hết luôn! Rồi kể vài chuyện vui để cô tít mắt!
Còn chuyện ngoài …
Lôi Du tương lai gì cũng là phó chỉ huy căn cứ, chắc chắn xử lý .
Hệ thống thì xót ruột, chủ nhân của nó đang lo chuyện chính.
Trả cho nó cô tiểu thư kiêu kỳ, nhiễm khói lửa nhân gian !
[Cậu đang gì ?]
Tô Ý lén liếc quả cầu sáng nhỏ nhảy nhót, mắt hạnh híp .