Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Giờ thì các tin !”
Sau khi cắn một miếng bánh chưng to, phụ nữ cao lớn nhai qua loa vài cái nuốt mặt .
Bà hậm hực ngẩng cái cằm ba ngấn tròn lẳn, liếc Chung Dương đang đói đến kêu réo bụng, lườm Lôi Du một cái.
“Cậu , cơm của cô đây còn nóng hổi, ăn thì cứ lấy, đừng như mấy , bực .”
Lôi - bực - Du: “…”
Hình như gì nặng lời?
“Em gái nhà nóng tính, xin nhé. Tụi thật sự ý , là các thử một miếng ?”
Người phụ nữ hiền hòa nhét hai cái bánh chưng nhỏ tay Lôi Du và Thẩm Tinh Ngộ bên cạnh.
Nếu ngoài còn những xác thây ma ghê rợn và dấu vết hỗn loạn, thì cảnh trông chẳng khác gì hàng xóm nhiệt tình ghé thăm.
Lôi Du cúi đầu cái bánh chưng còn ấm trong tay, gương mặt cương nghị lặng lẽ nghiêm túc hơn.
Giọng trầm trầm vang lên khi phụ nữ đưa cái bánh thứ ba, mang theo chút lạnh lùng thể từ chối.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
“Thế , các cô cứ để đồ ăn ở sân , coi như chúng nhận. chúng sẽ đụng đến một chút nào, nếu các cô cần lấy , cứ đến lấy.”
Không động đến một chút, đó là nguyên tắc của những như họ, cũng là sự cảnh giác cần thiết lúc .
“Ê, …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-97-1.html.]
“Thôi, là chúng về !”
Ngay khi phụ nữ mũm mĩm định chỉ thẳng mặt Lôi Du mà mắng, ít nãy giờ lên tiếng, giọng lo lắng.
Người phụ nữ thấp bé suýt giữ nổi nụ mặt.
Đàm Tử Húc Lôi Du một bước, dám cá là khóe miệng của bà giật giật.
Chung Dương suýt nữa đưa tay nhận cái bánh chưng thơm lừng, nhưng Tề Lai và Tần Khả Mạn mỗi một bên giữ chặt.
Ơ, các ăn thì để ăn chứ!
Bánh chưng thơm thế mà.
mùi bánh luôn đó!
“Thây ma tới .”
Cả ba phụ nữ chịu rời ngoài cửa và mấy trong sân rơi tình thế giằng co ngượng nghịu.
Đột nhiên một câu vang lên, khiến tất cả giật thót tim.
Thẩm Tinh Ngộ đặt cái bánh chưng trong tay qua khe cửa, trả thùng, bình tĩnh chỉ về phía bên ngoài cổng.
Theo ánh mắt , là một hàng bóng đen lảo đảo chạy tới trong ánh hoàng hôn, kèm theo tiếng gầm gừ cực kỳ lạc lõng.
“Chị Kì, mau!”