Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 142
Cập nhật lúc: 2025-05-16 04:29:33
Lượt xem: 131
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2025-05-16 04:29:33
Lượt xem: 131
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Suy nghĩ hiện lên trong lòng, ánh mắt Bùi Tịch càng thêm âm trầm.
Rõ ràng lúc căn bản thèm để ý cái của nàng với "Bùi Tịch", hiện tại, chỉ cần tưởng tượng đôi mắt nàng về phía đều là sợ hãi, liền thể chịu mà sinh bực bội trong lòng.
Đầu ngón tay cọ xát nan quạt bạch ngọc, lạnh từ ngọc thạch cũng thể vuốt phẳng mặt hồ nổi lên gợn sóng.
Đối mặt với thiếu nữ run rẩy dò hỏi, nam nhân trầm mặc trả lời.
Tầm mắt dừng mặt thiếu nữ, hai mắt nàng chằm chằm, một lời.
Có đôi khi trầm mặc cũng là một loại trả lời, thiếu nữ dường như hiểu điều gì, môi đỏ nàng run rẩy, cánh môi còn lưu dấu răng do lúc dùng sức, đỏ bừng kiều diễm như hoa hồng nở rộ.
Sau khi lặng im một lát, An Cửu bỗng nhiên chớp chớp mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Bùi Tịch, như gì?"
Ánh mắt Bùi Tịch chợt lóe, sang ý khác theo ý nàng, nhỏ giọng hỏi: "Cô gì ?"
An Cửu mím môi, nhất thời chuyện.
Nàng cất bước tới, xe lăn, nắm tay cầm đẩy về phía .
Lúc , giọng thấp của thiếu nữ theo gió truyền đến: "Ta đồ ngốc, giang hồ bọn , đều như thế , một lời hợp liền đánh đánh g.i.ế.c giết...... Hơn nữa tên là tới g.i.ế.c chúng , sống chẳng chúng sẽ c.h.ế.t ?"
Dừng một chút, thanh âm thiếu nữ càng thấp, như là chút ngượng ngùng: "Huynh đừng để ý, thật sự sợ . Ta chỉ là, chỉ là lúc từng thấy, tóm , để ý g.i.ế.c , như , sợ chứ!"
Nói xong câu cuối, ngữ khí của thiếu nữ dần dần mất kiên nhẫn.
Đại khái chính nàng cũng đang ảo não, đại tiểu thư chính là như , luôn để ý một chuyện kỳ quái, chẳng hạn tuyệt đối thể thừa nhận , bất kỳ chuyện gì cũng tranh vị trí đầu tiên tiên.
Bùi Tịch sớm lĩnh giáo qua điều , còn nhớ lên phố, An Cửu trúng một cây trâm, mà cây trâm đó cũng một khác để ý, hai tranh trả tiền, cuối cùng An đại tiểu thư trực tiếp vận dụng năng lực của đồng tiền, vung tiền gấp mười , khiến ông chủ nở hoa.
Đối mặt với nghi hoặc khó hiểu của Bùi Tịch, lúc nàng như thế nào?
"Ta mua trâm, mà là cơn tức hiểu ! Ta thể thua khác?"
Sau đó cây trâm thấy nàng dùng mấy .
Còn một , An Cửu vội vàng chạy tới tìm , đơn giản là trong phòng chuột.
Rõ ràng sợ tới mức mặt trắng bệch, còn cãi bướng sợ.
Lúc , ý ngoài lời của nàng.
Nàng là những c.h.ế.t dọa, trực tiếp thừa nhận, mới gần xa như .
Không sợ g.i.ế.c , còn cảm thấy là , ngược sợ chết.
Bùi Tịch hiểu tâm lý kỳ quái của nàng, nhưng bất giác, sự bất an rõ nơi đáy lòng lặng yên tiêu tán.
Thiếu nữ ở phía lẩm bẩm, như là sợ hiểu lầm, cực lực giải thích.
Bản Bùi Tịch cũng phát hiện, khóe môi tự giác cong lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-142.html.]
"Ta ." Hắn nhẹ giọng .
"A? Huynh tin ?"
Thiếu nữ lập tức cao giọng, tràn ngập sức sống, hẳn là tiếp tục đề tài , nàng hỏi, "Bùi Tịch, sắp đến trấn , kế tiếp chúng ?"
Bùi Tịch : "Ta một biệt viện ở trấn Kim Xà, thể đến đó nghỉ chân ."
An Cửu chần trừ hỏi: "Chỉ là thương thế của ...... Không cần xử lý một chút ? Nếu chúng y quán ?"
Công tử bạch y nhàn nhạt : "Ta là đại phu, cần đến y quán."
Kỳ thật thể chất Bùi Tịch đặc thù, đến y quán cũng vô dụng, vết thương chỉ thể tự xử lý.
An Cửu gật đầu: "Được ."
Kế tiếp dọc theo đường phát sinh chuyện gì, An Cửu thuận lợi đẩy Bùi Tịch trấn Kim Xà.
Trấn Kim Xà vốn kín giờ phút mà một bóng , đường ít cửa nhà còn đang mở, bàn để bát , nhưng chẳng thấy mấy .
Bùi Tịch : "Hẳn là nhận tin, đều lên núi ."
An Cửu cũng nghĩ như , cũng , đến y quán cũng sợ ai.
Dựa theo chỉ thị của Bùi Tịch, An Cửu nhanh tìm thấy biệt viện . Đi qua ngõ nhỏ để đến tiểu viện, cửa là hoa viên, trong vườn một gốc cây bạch ngọc lan, đầu cành điểm xuyết nhiều nụ hoa trắng, sân lớn, phòng ốc cũng chỉ bốn gian.
An Cửu đẩy Bùi Tịch đến nhà chính, lúc , sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, áo bào trắng cơ hồ đều m.á.u tươi nhiễm đỏ.
Trên trán An Cửu lấm tấm mồ hôi, nam nhân xe lăn, đây bất luận khi nào, lưng đều thẳng, thon dài thẳng tắp như thanh trúc uốn cong.
Giờ khắc , uể oải, hàng mi cụp xuống, lông mày đen nhíu, mặt gần như còn chút máu.
An Cửu cúi xuống, cẩn thận duỗi tay, chạm .
"Bùi Tịch......"
Còn chạm đến mặt nam nhân, lông mi dày nhẹ nâng, mắt đen hẹp dài sâu thẳm liền chậm rãi mở .
Màu môi công tử bạch y nhợt nhạt đến cơ hồ màu sắc, mở miệng, đón ánh mắt bất lực lo sợ của thiếu nữ, giọng như vô thức dịu xuống: "Đừng sợ...... Dìu lên giường, lấy hòm thuốc ."
An Cửu vội vàng ôm eo kéo lên giường.
Lúc , nàng vẫn cảm giác tốn quá nhiều lực.
Sau khi đỡ nam nhân ở mép giường, nàng liền xổm xuống, lấy hòm thuốc nhỏ từ xe lăn của , mở mặt .
An Cửu khẩn trương : "Này đủ ?"
Bùi Tịch hòm thuốc, giương mắt về phía nàng, cong cong mắt, nhẹ giọng : "Kế tiếp còn phiền An tiểu thư giúp một chút."
"Giúp gì?"
Khuôn mặt thanh tú của công tử bạch y thấy nửa phần huyết sắc, giống như , khuôn mặt bình thản, nhẹ giọng : "Giúp rút mũi tên ."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.