Bùi Tịch nâng tay lên, tầng tầng lớp lớp ống tay áo trắng rũ xuống, lộ xương cổ tay trắng nõn, từng chút từng chút cẩn thận phân biệt dược liệu, đầu ngón tay thon dài thỉnh thoảng lấy một ít thuốc , ném sang một bên.
"Được , cầm đưa cho A Thất sắc ." Đuôi mày cong lên, ôn hòa .
An Cửu gật gật đầu, chạy ngoài.
Sáng nay Bùi Tịch châm cứu cho nàng, đầu tiên An Cửu cảm nhận cảm giác đau, cả vui vẻ cực kỳ.
Loại vui vẻ vẫn kéo dài đến một khắc khi uống thuốcq.
Bưng chén thuốc, ngửi thấy bên trong truyền đến mùi đắng quỷ dị, An Cửu đau khổ công tử bạch y khẽ mặt: "Bùi Tịch, uống thuốc ? Hiện tại cũng đau nữa."
Tầm mắt Bùi Tịch dừng khuôn mặt nhăn nhó của thiếu nữ, đáy mắt mờ mịt ý nhạt, hòa nhã : "Châm cứu chỉ là tạm thời, trị tận gốc vẫn là uống thuốc. Chẳng lẽ cô cũng đau như ?"
An Cửu thầm: "Ta thể cứ luôn theo ?"
Bùi Tịch ngẩn , như là bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, khóe môi đang cong tự giác kéo thẳng, mặt mày ôn nhu cũng lặng yên biến mất.
Phảng phất đột nhiên bừng tỉnh từ mơ mộng, thấy hiện thực.
Một lát mới chậm rãi lắc đầu, chăm chú nàng : "Không ."
An Cửu cuối cùng vẫn uống chén thuốc , Cát Hương ở bên cạnh, ai dỗ nàng, nhưng nàng bưng chén, mặt xuất hiện một đĩa mứt hoa quả thơm ngọt.
Cái tay bưng đĩa, khớp xương rõ ràng như ngọc.
Nàng vội lấy một miếng mứt hoa quả nuốt , rũ mắt nam nhân đang nhíu mày, mứt trong miệng vì thật lâu tan.
Sau khi A Thất trở về, bao lâu An Cửu cũng nhận thư của Kim Yến Uyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-151.html.]
Đưa thư tới cho nàng là một tỳ nữ của sơn trang Kim Xà, An Cửu còn ấn tượng với nàng , lúc mỗi Kim Yến Uyển tìm nàng, cũng là tỳ nữ tới truyền lời.
Tỳ nữ đưa thư xong liền , An Cửu lôi kéo hỏi hai câu, tỳ nữ chỉ trong sơn trang nhiều chuyện xử lý, tiểu thư việc vặt vãnh quấn rảnh tới thăm, về sẽ tự tới gặp nàng.
An Cửu về phòng mở thư , từ góc độ của Kim Yến Uyển thấy kết cục của sơn trang Kim Xà.
Thư Kim Yến Uyển dài, ước chừng vài trang.
Mở đầu nàng nghiêm khắc cảnh cáo An Cửu, ngàn vạn đừng đem chuyện nàng bí tịch cho khác.
"Thất phu vô tội hoài bích tội*, hiểu lời . An Cửu, chuyện cô nhất định đừng ngoài, bất luận là là cô, một khi khác , kết cục của sơn trang Kim Xà, cũng là kết cục của chúng ."
* Thất phu vô tội hoài bích tội: bình thường thì vô tội, nhưng vì mang ngọc trong mà thành tội, ý chỉ đồ quý sẽ ganh ghét, đố kị
Nói xong lời , mặt là chuyện sơn trang Kim Xà.
Kim Du trọng thương khi đấu với một trong tứ đại hộ pháp Mai Hỉ của Ma giáo, hiện giờ gần chết.
Mẹ kế vốn xuất từ gia đình bình dân, Kim Du ngã xuống tức khắc tâm phúc, cả ngày chỉ rơi lệ rống.
Đại năm nay mới chừng mười tuổi, đối mặt với chuyện sợ tới mức ngất lịm, tuy bình an việc gì, nhưng trở nên trầm mặc ít lời. Tựa hồ chính mắt thấy phụ thương, tiểu thiếu niên lưu bóng ma tâm lý sâu nặng, nhất thời khó thể thoát , thậm chí kiếm cũng dám đụng .
Vì thế cuối cùng lên vực bộ sơn trang, mà là Kim Yến Uyển ngày xưa coi trọng.
Các đại phái giang hồ chỉ trích sôi nổi, còn kiến trúc trong sơn trang hủy, hạ nhân chết, tất cả đều xử lý, Kim Yến Uyển nhất thời bận đến chân chạm đất.
Nghe ở trấn thấy An Cửu, nàng mới gửi phong thư cho nàng.
"Giờ khắc , điều may mắn duy nhất là trộm bí tịch, sơn trang Kim Xà còn cơ hội quật khởi......"
Cuối thư, Kim Yến Uyển một đoạn như .