Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-05-22 07:21:50
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hòa thượng khoác áo cà sa trắng, giống như sương tuyết bao phủ đầy , giờ phút nhàn nhạt hỏi nàng, liền giống tiên thần xuất trần, dò hỏi dục niệm nặng nề của phàm nhân.

 

An Cửu hé miệng, theo thói quen che giấu, trầm mặc một lát, mặt nhẹ nhàng khổ : "Ngài thấy ?"

 

Hai lang thang mục tiêu trong chùa, diện tích chùa Vô Âm cực lớn, mái hiên treo chuông đồng cổ xưa dày nặng, trong gió núi thổi, phát tiếng chuông trống trải xa xưa.

 

Giọng Phi Trần như nước suối chảy róc rách trong núi, bình tĩnh truyền đến: "An thí chủ hiểu cực kỳ thâm hậu về Phật lý, cô hỏi những vấn đề đó, kỳ thật nội tâm sớm đáp án. Một khi như , mỗi ngày cô còn tới hỏi , đó là mục đích khác."

 

"Là cô lợi dụng, thể , mục đích là gì ?"

 

An Cửu hồi lâu chuyện, Phi Trần cũng thúc giục.

 

Bốn phía lặng im tiếng động, thật lâu , tiếng thiếu nữ thấp thấp vang lên: "Xin ...... Ta là đang tức giận một , cũng cố ý lợi dụng ngài. Mấy ngày nay thảo luận Phật lý với ngài, cũng vui khi cách giải thích khác của ngài."

 

Thần sắc mặt Phi Trần cũng bất ngờ, tròng mắt đen nhánh trầm tĩnh gợn sóng: "Ta hiểu ."

 

Hắn dừng bước chân, xoay với nàng: "An thí chủ cần áy náy, Phi Trần cũng tư tâm. Những lý niệm Phật học đó vô cùng mới mẻ độc đáo, chúng đều thứ cần, cũng thua thiệt."

 

An Cửu ngẩng đầu, biểu tình rầu rĩ vui biến mất, vui mừng hỏi: "Chúng vẫn là bằng hữu?"

 

Hoà thượng áo bào trắng mặt mày thanh lãnh thoáng hòa hoãn, như băng tuyết tan , nhẹ nhàng : "Đương nhiên."

 

Hắn bỗng nhiên nghiêng đầu, ý bảo An Cửu qua: "An thí chủ, cây là báu vật của chùa Vô Âm, cô thể ước nguyện với nó, nguyện vọng thể thành hiện thực."

 

An Cửu theo ánh mắt , một gốc cây tùng thật lớn chiếu mắt, cây tùng thô tráng vô cùng, tán cây che đậy cả bầu trời, mặt đất in bóng râm thật lớn.

 

Hút ánh mắt nhất, là vô vải đỏ treo ở đầu cành, từng dải ở cành tùng, bay bay trong gió.

 

"Đây là song tùng ? Sao chỉ một cây?" Nàng tò mò trừng lớn hai mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-169.html.]

 

Phi Trần : "Còn một cây ở chỗ khác, nếu cô , cũng thể dẫn cô ."

 

Nói xong, dẫn nàng tới một nhà nhỏ bên cạnh cây tùng, nhà ở, bên trong đặt bút mực, còn từng dải vải đỏ mới cắt.

 

An Cửu lấy một dải vải đỏ, cầm bút lông, hỏi Phi Trần: "Phi Trần đại sư, ngài ước nguyện với cây ?"

 

Phi Trần: "Không , cuộc đời của bần tăng việc chờ đợi, cũng oán ghét hối hận."

 

Nói cách khác, cả đời quá suôn sẻ, cho nên thứ gì , tất nhiên cũng nguyện vọng.

 

An Cửu thầm than một tiếng, lẽ cũng chỉ Phi Trần mới thể đạt tới cảnh giới siêu thoát xuất trần như .

 

Nàng là tục nhân, thể vô dục vô cầu.

 

Vừa nghĩ, nàng đề bút xuống một hàng chữ, xong liền hỏi Phi Trần: "Sau đó thế nào?"

 

Phi Trần: "Nếu ngại, giao cho , treo lên giúp cô."

 

Hai ảnh một đỏ một trắng tàng cây, trắng cao gầy, đỏ yểu điệu.

 

Hoà thượng áo bào trắng tiếp nhận dải lụa đỏ tươi trong tay thiếu nữ váy đỏ, nhón mũi chân, lập tức liền phi , bay lên dừng ở phía cây tùng, buộc dải lụa đỏ đầy nét mực lên cành cây.

 

Thiếu nữ ngửa đầu, nghiêm túc một màn , đôi mắt đào hoa tươi cong thành trăng lưỡi liềm nhỏ.

 

"Phi Trần đại sư, buộc xong , ngài mau xuống !" Giọng nàng trong trẻo mềm mại, gió núi thổi xa.

 

Phi Trần từ cây nhanh nhẹn bay xuống, giống như hạc tiên, mặt An Cửu.

 

"An thí chủ, đang chúng ." Phi Trần mặt đổi sắc .

Loading...