Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 184
Cập nhật lúc: 2025-05-25 08:55:34
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-05-25 08:55:34
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Đang định rời , ngoài viện .
Trong bóng đêm dày đặc, áo cà sa trắng phảng phất phát ánh sáng.
Phi Trần từ trong bóng đêm tới, khuôn mặt thanh lãnh ngày xưa tràn đầy đau thương.
Đã nhiều ngày, vẫn luôn canh giữ bên cạnh sư phụ, nhận lời dạy bảo khi sư phụ lâm chung.
Tối nay khi sư phụ hồi quang phản chiếu*, đột nhiên với , dự cảm tối nay trong chùa sẽ xảy chuyện lớn.
* Hồi quang phản chiếu: ẩn dụ cho việc một bệnh đột nhiên trở nên minh mẫn, khỏe mạnh trong thời gian ngắn khi qua đời
Phi Trần khi đó rõ, chuyện lớn gì, thể khiến sư phụ lộ biểu tình ngưng trọng như .
Thẳng đến khi chính mắt thấy một đám hắc y nhân xông linh đường của sư phụ, mang bảo vật hạt bồ đề, thứ mà trừ và sư phụ nơi giấu , ai trong chùa .
Phi Trần nhắm mắt, đó chậm rãi mở , công tử bạch y xe lăn cách đó xa, lạnh giọng mở miệng: "Bùi thần y, bần tăng hoài nghi việc tối nay liên quan đến ngươi, vì để điều tra rõ chân tướng, tiếp theo xin đừng chống cự."
Dứt lời, đầu với đám tăng nhân trong viện: "Bắt lấy bọn họ, đưa giới đường."
Lời lạnh lùng khí phách vang lên bên tai , ai nghĩ tới sẽ phát triển như .
Sư thúc theo bản năng : "Phi Trần, mới điều tra, việc liên quan đến bọn họ....."
"Sư thúc, ý quyết, hiện giờ là trụ trì chùa Vô Âm, còn theo mệnh lệnh của ?" Ánh mắt Phi Trần lạnh băng, mang theo một tia độ ấm.
Lời , chúng tăng lời nào phản bác.
Trước khi Chân Nhất đại sư chết, xác thật giao vị trí trụ trì cho Phi Trần, tất nhiên tư cách lệnh cho tăng nhân trong chùa.
An Cửu hoà thượng áo bào trắng yên trong bóng đêm, biểu tình lạnh lẽo như tượng băng, ánh mắt trống rỗng.
"Nữ thí chủ, mạo phạm."
Giọng thấp thấp truyền đến, hai tay nàng bắt chéo lưng, dùng dây thừng trói chặt, ép về phía .
Khi qua Phi Trần, mặt mày bất động, liếc mắt một cái cũng qua.
Bùi Tịch và A Thất tất nhiên cũng nhận đãi ngộ giống An Cửu.
A Thất còn lớn tiếng kháng nghị, bọn họ vô tội vân vân.
Đáng tiếc ai để ý đến , bao lâu, ba liền đưa đến một gian phòng âm u.
Nhà ngăn cách thành nhiều phòng nhỏ, trong phòng trống , đóng cửa , thành một phòng tạm giam.
Hoá đây là giới đường.
An Cửu còn hồn, liền đẩy mạnh phòng, cũng may dây thừng trói nàng lúc cởi bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-184.html.]
Mắt thấy cửa sắp đóng, An Cửu vội vàng lên tiếng: "Cái , thể nhốt cùng với Bùi Tịch , chân thể , năng lực tự gánh vác, ở cùng thể chiếu cố ......"
Phi Trần đang ở cửa, bình tĩnh liếc nàng một cái, như nghĩ đến cái gì, nhả một câu: "Nhốt bọn họ cùng ."
" tớ bên cạnh Bùi thần y ở một gian phòng khác."
An Cửu đại khái hiểu, Phi Trần chỉ hoài nghi, cũng chứng cứ chứng minh hạt bồ đề là do Bùi Tịch trộm.
Mục tiêu trọng điểm hiện tại của hẳn là đặt A Thất.
Nàng liền nghĩ, Chân Nhất đại sư rõ ràng là tử vong tự nhiên, Phi Trần phát hiện Bùi Tịch g.i.ế.c , vì còn thể xác định Bùi Tịch là kẻ trộm?
An Cửu suy đoán, đại khái Phi Trần là nhờ trực giác.
Ở hiện đại An Cửu gặp qua ít kiểu , trực giác của bọn họ vô cùng mạnh, dựa giác quan thứ sáu thể phán đoán ai là ai là .
Phi Trần vốn trắng tinh tì vết, là tu hành thuần túy, lẽ trong nguyên tác phát hiện Bùi Tịch thích hợp, cũng là nhờ giác quan thứ sáu của .
Lúc Phi Trần chỉ cần liếc mắt một cái là thấu An Cửu diễn trò với , rõ ràng kỹ thuật diễn của nàng thể lừa Bùi Tịch, thể mỹ xuyên qua ngụy trang của nàng, hề ảnh hưởng.
Hiện giờ quyết đoán như , cẩn thận ngẫm , cũng gì bất ngờ.
An Cửu khỏi phòng, một tiểu hòa thượng dẫn phòng giam giữ Bùi Tịch.
Cửa phía chậm rãi đóng , An Cửu đón tầm mắt kinh ngạc của công tử bạch y, ấp a ấp úng : "Nơi , chút tối."
Những đó thu xe lăn của Bùi Tịch, vẫn êm xe lăn.
Sau khi cửa đóng , trong căn phòng nhỏ liền trở nên tối, là đêm khuya, cơ hồ thấy một chút ánh sáng.
An Cửu sờ soạng vách tường, cẩn thận về phía ảnh trắng nhạt trong bóng đêm.
Mũi chân đụng một vật cứng, là xe lăn của Bùi Tịch, An Cửu liền theo vách tường xổm xuống, dựa gần xe lăn, ôm đầu gối đất.
Ngồi trong chốc lát, nàng như lấy tinh thần, rầu rĩ hỏi: "Bùi Tịch, Phi Trần đại sư vì nhốt chúng ? Bọn họ mất thứ gì quan trọng ?"
"Ta cũng ." Trong bóng đêm, nam nhân trầm mặc một lát, chậm rãi đáp.
Thực tế, Bùi Tịch cũng bất ngờ.
Một bước của Phi Trần thực sự ngoài dự liệu của , nghĩ tới, mặc dù gì, Phi Trần vẫn sẽ hoài nghi .
Bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng thiếu nữ tràn ngập sức sống: "Ta trong sạch, Bùi Tịch đừng lo lắng, sẽ cầu tình cho , Phi Trần đại sư sẽ phân rõ trắng đen, chúng nhanh thể ngoài."
Bùi Tịch ngẩn , kịp phản ứng sự an ủi hiếm của nàng, liền thấy giọng thiếu nữ một nữa vang lên.
"Cho nên, thấy nghĩa khí như , thể chia một nửa xe lăn của cho ? Ngồi đất cứng lạnh nha."
Bùi Tịch: "......"
Nàng cho rằng bọn họ đang gì? Dạo chơi ngoại thành ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.