【 Hệ thống phân tích lý do cô như , hệ thống tò mò. 】
An Cửu tiếng động , : "Ngươi đương nhiên phân tích , tình cảm của con há trí tuệ máy móc thể hiểu ?"
"Trong tình cảm, nhân loại thường nhiều thói hư tật . Ví dụ như chiếm mới là nhất, ví dụ như thứ nỗ lực cướp, so với dễ dàng càng khiến quý trọng."
"Ta đối với như gần như xa, sẽ luôn cảm thấy, là chiếm , những nỗ lực của đều là vô dụng —— đối với loại như Bùi Tịch, càng chiếm , sẽ càng gia tăng chấp niệm của ."
【 Hệ thống hiểu , ký chủ đang treo . Chỉ là ký chủ, thời gian của cô còn dài, nhiều nhất thì một tháng nữa Vu Thịnh sẽ mang cổ song sinh về. 】
"Không cần vội, kiên nhẫn." An Cửu , chậm rãi nhai điểm tâm, ở trong lòng trả lời hệ thống.
"Tâm phòng của Bùi Tịch quá nặng, độ hảo cảm 100 là tình yêu sâu sắc, yêu đến nguyện ý từ bỏ sinh mệnh của , là thể đồng sinh cộng tử...... Ngươi cảm thấy phản diện tín nhiệm ai giống Bùi Tịch, sẽ yêu một như ?"
Đừng Bùi Tịch, chính An Cửu cũng tin.
Nàng tưởng tượng , yêu sâu sắc sẽ là bộ dáng gì. Có lẽ đích xác tình yêu như , dù trong lịch sử cũng một câu chuyện tình yêu thề non hẹn biển, sống c.h.ế.t lưu truyền tới nay, nhưng...... An Cửu vẫn thể tưởng tượng.
Đừng thấy nàng am hiểu khắp nơi với hệ thống như , kỳ thật trong lòng nàng cũng như thế.
Ở chung với Bùi Tịch lâu như , An Cửu bao giờ ngừng phân tích . Càng hiểu , nàng dần dần thiết kế một phần kế hoạch công lược như .
Nếu thành, liền về nhà.
Nếu thất bại, đó chính là chết.
Không đường lui.
Nghĩ đến đây, An Cửu rũ mắt, lông mi dày che tròng mắt, cũng che khuất đáy mắt hiện lên một tia tỉnh táo cực hạn.
Theo một nghĩa nào đó, kỳ thật nàng và Bùi Tịch là cùng một loại .
Đều vì thành mục tiêu, mà dùng bất cứ thủ đoạn nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-269.html.]
Xe đón dâu đường hồi lâu, cuối cùng dừng cửa vương phủ chính ngọ.
An Cửu đội khăn voan, Cát Hương đỡ xuống xe, Minh thế tử đón hậu viện.
Vốn còn bước bái thiên địa, nhưng con trai đón dâu cha là hiếm lạ, bái thiên địa, chỉ sợ đồn đãi càng khó , đành lược bước .
An Cửu nắm lụa đỏ tân phòng, xuống giường hỉ đỏ rực.
Liền Minh Dập với xung quanh: "Các ngươi ngoài , và...... Mẫu hai câu."
Trong tân phòng còn hỉ nương cùng vài vị nha , đều hai mặt .
Nếu hai bọn họ là tân lang tân nương, ngoài cũng , nhưng Minh thế tử là con riêng và tân nương tử, nếu ngoài, truyền sẽ khó thế nào?
Minh Dập vốn là chủ nhân của vương phủ, khi phân phó, vẫn lục tục rời .
Rất nhanh trong phòng chỉ còn An Cửu và Minh Dập, ầm ĩ đều nhốt ở ngoài phòng, trong nhà một mảnh yên tĩnh.
Mắt thấy cửa khép , Minh Dập tân nương ngay ngắn giường, nàng đội khăn voan đỏ thêu song hỉ, khăn voan vốn nên do phụ vén lên, hiện giờ chỉ thể .
Minh Dập nên vui nên khổ sở.
Hắn khẽ thở dài một , thấp giọng hỏi: "An tiểu thư, nàng thật sự là tự nguyện gả cho cha ?"
Dưới khăn voan truyền đến giọng thiếu nữ nhàn nhạt : "Có , thì liên quan gì?"
Minh Dập xong, tức khắc kích động, tiến lên vài bước vội vàng : "Ta cha nàng và cha chút quan hệ, mấy thứ đó hiểu, cũng hiểu, với hiểu của với An tiểu thư, nàng hẳn là cũng như thế. Nữ tử thế gian mệnh khổ, mặc dù nàng là con gái thượng thư, cũng bất do kỷ*. Nếu hôm nay nàng với một tiếng , liền thả nàng tự do."
* Thân bất do kỷ: là sống trong xã hội, nhiều khi những chuyện theo ý , điều khiển tâm trí mà theo sự sắp đặt, ý của khác - cảnh đẩy đưa
Dưới khăn voan, ánh mắt An Cửu cũng động một chút, thanh âm phát mang theo kinh hỉ cùng chần chờ.
"Thật, thật chăng?"