Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-06-14 14:34:36
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Cửu đang ở đình hóng gió thoại bản, thỉnh thoảng ngắm cá chép bơi lội hồ sen, liền thấy một nam tử bạch y thuận gió mà đến, nếu gương mặt vẫn là "Phi Y", nàng cũng cho rằng ngả bài diễn nữa.

 

Không vì phân chia hai , khiến sinh liên tưởng , "Phi Y" ít khi mặc bạch y, ngày thường càng là một huyền y, liền khiến cảm giác nặng nề áp lực.

 

Hiện giờ mặc bạch y xuất hiện mặt nàng, chắc chuyện gì đó gấp, khiến thời gian đổi quần áo.

 

Bước chân nam nhân dồn dập xuyên qua hành lang hồ sen, biểu tình giấu kích động.

 

Đón ánh mắt kinh ngạc của An Cửu, nhanh chóng đến mặt nàng, cúi thẳng nàng.

 

Cặp mắt đen cực kỳ sắc bén, phảng phất đầu tiên quen nàng, thấu nàng.

 

"Phi Y? Sao ? Xảy chuyện gì ?" An Cửu vẻ gì, vẻ mặt ngây thơ mờ mịt .

 

"Hôm nay một việc." Nam nhân chậm rãi mở miệng.

 

"Chuyện gì?" Thiếu nữ chớp chớp mắt.

 

"Lúc , gặp bằng hữu của nàng, bọn họ đều , nàng thích Bùi Tịch."

 

Nói xong, Bùi Tịch dừng , ánh mắt cẩn thận đánh giá thiếu nữ, bỏ lỡ một chi tiết nào.

 

"Là...... Thật ?"

 

Rõ ràng tim đập cơ hồ vọt khỏi cổ họng, tiếng đánh trống reo hò lỗ tai cũng thể thấy, m.á.u quanh đều sôi trào.

 

Trên mặt chút khác thường nào, biểu tình bình tĩnh, chỉ cặp mắt ẩn chứa chờ mong thấp thỏm, bại lộ vài phần cảm xúc nội tâm.

 

Nam nhân mím môi, vẻ mặt ức chế khẩn trương.

 

Hai loại cảm xúc đan xen ở đáy lòng , một bên chờ mong lời , một bên sợ hãi.

 

Dường như phía một vực sâu kêu gọi , đều , trong vực sâu cất giấu bảo vật mà khao khát nhất nhưng cầu mà . Chỉ cần nhảy xuống, là thể nó. Cùng lúc đó, cũng tan xương nát thịt.

 

Giờ khắc , đang đối diện với vực sâu, dò hỏi nàng, nơi đó thật sự bảo vật ?

 

Thiếu nữ mặt, chính là vực sâu hấp dẫn rơi xuống, khiến sợ hãi.

 

Nghe thấy hỏi, thiếu nữ nghiêng đầu nhỏ, như là đang nhớ .

 

nhanh, nàng liền nhăn mày, hờn dỗi : "Ta mới thích tên què đó !"

 

Nàng dùng ánh mắt sáng ngời , thề son sắt: "Bùi Tịch là tên què, còn sống quá hai mươi tuổi, ai sẽ trúng chứ! Nếu gả cho , sẽ ở góa trong khi chồng còn sống !"

 

"Bổn tiểu thư cần quả phụ !"

 

Giọng thiếu nữ tràn đầy kiêu căng và ngang ngược, khác với mấy ngày nay ngoan ngoãn nhu thuận mặt , nàng như đột nhiên biến thành bộ dáng nhu nhược khi hạ tình cổ, biểu tình linh động, thần sắc tươi tắn, khuôn mặt tinh xảo lộ vẻ ghét bỏ mắt thường thể thấy .

 

Sự động tâm của Bùi Tịch, chợt nặng nề trầm xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-296.html.]

Quả nhiên, nàng thể thích Bùi Tịch chứ?

 

Vậy mà tin lời một phía của những đó.

 

Quá buồn .

 

Mình âm thầm chờ đợi, thấp thỏm, vội vàng nhận đáp án, thật sự quá buồn .

 

Hắn sớm nên rõ, nàng bao giờ thích , ?

 

còn ôm mong đợi nực tới hỏi nàng như ?

 

(Editor: Hạ tình cổ cho thích Phi Y xong giờ thắc mắc gì ba?)

 

Giờ khắc , Bùi Tịch rảnh suy nghĩ vì thiếu nữ bỗng nhiên trở nên tươi sáng như , vì khi đến Bùi Tịch nghĩ đến tình cảnh gả cho .

 

Trái tim như một bàn tay gắt gao nắm lấy, dùng sức đè ép.

 

Giống như một quả chín mọng, niết đến nát nhừ. Từng đợt đau đớn khó thể miêu tả từ lồng n.g.ự.c tràn , bò khắp .

 

Chỗ hổng vốn tồn tại , một nữa mở rộng, gió lạnh thấu xương, đông m.á.u khắp .

 

"Phi Y, thế? Sắc mặt khó coi, thoải mái ?"

 

Giọng thiếu nữ xuyên qua lớp sương mù, mơ hồ chui trong tai.

 

Tròng mắt nam nhân thong thả chuyển động, thu hết biểu tình lo lắng của nàng đáy mắt.

 

Dưới sự tương phản mạnh mẽ, rốt cuộc khống chế nội tức mãnh liệt đánh sâu trong cơ thể, khi mất lý trí, nhanh chóng dậy rời .

 

Không màng thiếu nữ phía khó hiểu kêu gọi, phi đến nơi thiếu nữ thấy, mới đột nhiên dừng .

 

Lúc Bùi Tịch mới phát giác, thoại bản lấy từ chỗ thiếu nữ niết trong tay.

 

Lơ đãng rũ mắt, một câu thơ trong sách đập thẳng mắt: "Đa tình vô tình bực, tối nay còn dài hơn đêm qua."

 

Một dòng nhiệt nóng vọt tới cổ họng, nam tử bạch y sống lưng thẳng đột nhiên khom xuống, giấy trắng mực đen một màu đỏ tươi chói mắt bao trùm.

 

Trong đình hóng gió bên , An Cửu thoải mái tựa lưng, lấy một quyển thoại bản mông, thảnh thơi .

 

Âm thanh của hệ thống đột nhiên vang bên tai: 【 Vừa ký chủ phủ nhận chứ? cho rằng đây là kết quả cô . 】

 

An Cửu lắc lắc ngón trỏ, "Không , còn đủ nha. Ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy, chuyện ngươi tận mắt thấy sẽ tin hơn, khác sẽ tin hơn?"

 

Hệ thống chút do dự : 【 Đương nhiên là tận mắt thấy. 】

 

"Đây là một đặc điểm của nhân loại, tin ai cũng bằng tin chính , đa nghi như Bùi Tịch càng là như thế. Khi khác , cho dù tin, đáy lòng cũng sẽ hoài nghi. Mặc dù nghi ngờ chỉ là một phần, cũng sẽ khiến phần yêu trở nên thuần túy. Ta , là tình yêu thuần túy của ."

 

An Cửu xong liền khẽ , "Đừng nóng vội, sẽ tận mắt chứng kiến, yêu Bùi Tịch bao nhiêu."

 

Hệ thống trầm mặc thật lâu, mới trả lời một câu: 【 Cô tính kế lòng . 】

Loading...