Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:33:58
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện giờ nghĩ đến, lẽ đúng là bởi vì nàng giống thường, mới thể khiến hiểu lầm lâu như , nghĩ lầm nàng thích .

 

Trên đường về Dược Vương Cốc, Bùi Tịch bao giờ ngừng nhớ , cẩn thận chọn lọc tất cả những ký ức kể từ khi gặp An Cửu, cẩn thận quan sát từng dấu vết để , dò tình ý mờ mịt thiếu nữ đối với .

 

Hắn nhớ tới ở sơn trang Kim Xà, nàng kéo từ bùn lầy, hốc mắt đỏ c.h.ế.t cùng .

 

Nàng vì băng bó miệng vết thương, rơi nước mắt nóng bỏng vai.

 

Tai nàng đôi khi đỏ bừng mặt , khi từ sơn trang Kim Xà, nàng dần dần thái độ lãnh đạm với Phi Y.

 

Hết thảy điều chứng minh, khi đó lẽ nàng thích .

 

Bằng chứng mạnh mẽ nhất đó là đêm hôm đó ở chùa Vô Âm, khi độc phát đòi hỏi thứ từ nàng, thiếu nữ giãy giụa, thế nhưng ngầm đồng ý.

 

Nhiều chứng cứ bày mặt như , vì bao giờ phát giác?

 

Ngược lượt hoài nghi nàng, nhục nhã nàng, phủ nhận tình yêu của nàng, cho rằng nàng là nữ nhân phóng túng thành tính?

 

Bùi Tịch nhớ rõ nàng ở đầu thuyền trấn Kim Xà, từng bởi vì một câu mà chiến tranh lạnh với , mất quá lâu để hiểu ý .

 

Thẳng đến hôm nay, mới hiểu ý câu "Nàng mới gả cho một tên què" của nàng.

 

Hoá là nàng đang , chỉ cần còn là tên què, nàng liền gả cho .

 

Nàng nhiều như , nay đều thấy. Khư khư cố chấp chỉ nhớ An Cửu kiếp , chỉ khăng khăng giữ suy nghĩ của , cho nên ông trời cũng trừng phạt tội cuồng vọng, khiến đường vòng lớn như .

 

"Bùi Tịch."

 

Tiếng thiếu nữ gọi đột nhiên truyền đến, kéo nam nhân từ trong hồi ức , nhanh chóng hồn, rũ mắt ôn nhu nàng: "Sao ?"

 

"Chàng xổm xuống." Khi nàng với vẫn là ngữ khí vênh mặt hất hàm sai khiến.

 

Bùi Tịch lập tức xổm xuống, trong đầu cơ hồ từng sinh chút do dự nào.

 

Hắn đối với nàng đều là tín nhiệm, giờ phút nếu nàng trực tiếp cho một đao, thể g.i.ế.c c.h.ế.t dễ như trở bàn tay.

 

Lý trí Bùi Tịch nên phòng như , nhưng tình cảm của .

 

Chỉ cần thấy nàng, n.g.ự.c liền tràn ngập cảm xúc mềm mại, dòng nước ấm áp chảy xuôi trong n.g.ự.c , khiến xem nhẹ thể khoẻ, chỉ cảm thấy bồng bềnh như đám mây mềm mại, trong tim trong mắt chỉ còn bóng dáng ửng đỏ.

 

Vừa xổm xuống, lưng bỗng nhiên trầm xuống, hai cánh tay tinh tế mềm mại từ đầu vai duỗi tới, nhẹ nhàng vòng lấy cổ .

 

Theo đó là thể mềm như bông, giống đám mây của thiếu nữ, dính sát lưng , một khe hở.

 

Giọng thiếu nữ thanh thúy dịu dàng vang bên tai: "Đi mệt , nữa, cõng về ."

 

Thiếu nữ cũng nặng, nhưng giờ khắc , Bùi Tịch đột nhiên cảm giác cõng cả thế giới.

 

Sau khi rời Ngàn Sát Các, dù nàng từng câu âu yếm nào với , tựa hồ khác gì , biểu hiện cũng khác một trời một vực khi trúng tình cổ, nhưng...... cận như , cũng chứng minh, nàng xác thật yêu ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-308.html.]

 

Chỉ là nàng yêu giống bình thường, khác nữ tử khác mà thôi.

 

Hầu kết Bùi Tịch lăn lăn, trầm giọng phun một chữ: "Được."

 

Hắn chậm rãi thẳng eo, vững vàng cõng thiếu nữ vai, cõng nàng chậm rãi về phía .

 

Du khách đầu đường đông như dệt, khắp nơi đều là khí khói lửa nhân gian, tiếng rao hàng, chuyện với dứt bên tai. Cuối phố phía xa là ánh hoàng hôn, ánh mặt trời vàng óng giống như mảnh vỡ, rơi đầy đất, nhuộm bộ tầm thành màu vàng nhạt.

 

Trái tim mơ hồ cảm giác chân thật, tràn ngập nặng nề cùng phong phú.

 

Thiếu nữ hẳn là thật sự mệt mỏi, cằm nhọn gác vai nam nhân, nhỏ giọng : "Ta chút buồn ngủ, ngủ một hồi, chờ khi về đến nơi nhớ gọi nhé."

 

Hơi thở của nàng phả tai , nam nhân lơ đãng đỏ tai.

 

"...... Được."

 

Công tử bạch y cõng thiếu nữ áo đỏ, cứ như bước chậm phố, váy áo sợi tóc giao , như một bức tranh tuyệt .

 

Vừa , Bùi Tịch một bên vô cùng may mắn mà nghĩ, may mắn nàng là Tiên Vô Mệnh, từng những chuyện quá mức với nàng.

 

Không , cõi lòng từng đầy ác ý mà phỏng đoán nàng, nhục nhã nàng.

 

Cả đời sẽ để nàng .

 

Trở khách điếm, chiều hôm dần dần bao phủ xuống, từ hô hấp đều đều của thiếu nữ, nàng còn tỉnh.

 

Bùi Tịch thả chậm bước chân lên lầu, đụng Lâm Thanh Nghiên đang cửa: "Hai về...... An Cửu ngủ ?"

 

Giây tiếp theo liền thấy Bùi Tịch thủ thế nhỏ giọng, vội vàng đè thấp tiếng.

 

Bùi Tịch tiếng động gật đầu coi như chào hỏi, đẩy cửa phòng An Cửu, nhẹ nhàng đặt thiếu nữ lên giường.

 

Thấy sợi tóc nàng chút loạn, còn sửa tóc cho nàng, lúc mới xuống lầu ăn cơm tối cùng mấy khác.

 

"Kế tiếp hai con đường thể , nếu gần thể Khâu Thành, còn Cửu Phương Thành xa một chút, nhưng thể đến xem Ám Trang xử lý sạch sẽ ." Trên bàn cơm, Lâm Thanh Nghiên .

 

Bùi Tịch : "Đi Cửu Phương Thành ."

 

Lâm Thanh Nghiên : "Ta còn tưởng rằng sẽ Khâu Thành chứ, trở về sớm một chút, cũng thể sớm chuẩn hôn sự với An Cửu ?"

 

Bùi Tịch: "Hôn sự vội, Cửu Phương Thành bà v.ú của nàng, gặp một nàng sẽ càng vui."

 

Miệng như , trong tay vẫn đang ngừng lột tôm, lột thịt tôm để trong một cái bát sạch sẽ, thấy chính là đợi lát nữa bưng lên cho An Cửu.

 

Lâm Thanh Nghiên nhịn liếc mắt Hạ Tử Kình đang vùi đầu ăn cơm.

 

Nhìn mấy ngày nay, nàng chỉ cảm thấy Bùi Tịch đối với An Cửu thật , cũng , nhưng hiện tại thiếu chút nữa trực tiếp đội nàng lên thành tổ tông. Nhìn nhà , thật là khiến tức chết.

 

"Được , Cửu Phương Thành."

Loading...