Tầm mắt An Cửu chỉ thể thấy một khu vực nhỏ khăn voan, nàng thể cảm giác kiệu ngừng , đó một bàn tay thon dài vén rèm kiệu, lòng bàn tay mở hướng về phía , khớp xương năm ngón tay rõ ràng duỗi về phía nàng.
Ánh trăng chiếu bàn tay , khiến bàn tay trong sáng trắng nõn như ngọc thạch.
"Cửu nhi, nào."
Tiếng nam nhân trầm thấp ôn nhu vang lên bên tai, giống như tiếng đàn ưu nhã, từ lỗ tai chui đáy lòng.
An Cửu chậm rãi duỗi tay, đưa tay qua, đầu ngón tay chạm lòng bàn tay nam nhân, liền nắm lấy.
Lòng bàn tay vẫn nước ẩm ướt, An Cửu thói quen nhỏ là ở sạch, theo bản năng rút tay về, cái tay nắm chặt nàng, cho nàng nửa phần lùi bước.
Bóng đêm dày đặc, xung quanh nhiều .
Có đang chuyện với , đang nhỏ giọng đàm tiếu, nhưng khi tân lang dắt tân nương cửa, những âm thanh hỗn độn đó đều dần dần biến mất, chỉ còn tiếng thổi kèn đánh trống vui mừng náo nhiệt.
Đằng cầm đèn l*иg màu đỏ dẫn đường.
An Cửu bàn tay nóng bỏng gắt gao nắm lấy, dẫn qua ngưỡng cửa, phía truyền đến tiếng châm ngòi pháo, bùm bùm một trận.
Sau đó hai trong đại sảnh, bàn tay rốt cuộc buông lỏng tay nàng.
Quá trình An Cửu sớm Lâm Thanh Nghiên qua, cuối cùng tới lúc bái đường.
Quả nhiên chỉ trong chốc lát, xuyên qua khăn voan đỏ, phía xuất hiện một bóng , đúng là chủ hôn.
Nghe là một ông lão đức cao vọng trọng giang hồ, giao tình cũ với Dược Vương Cốc, mời đến chủ trì hôn lễ .
Chủ hôn mặt hai , cao giọng : "Nhất bái thiên địa ——"
An Cửu dư quang về phía bên tay , vạt áo màu đỏ của đong đưa, bóng phản chiếu ánh đèn chậm rãi cong lưng, nửa phần giả dối, cúi 90 độ về phía .
Nàng cũng dập đầu theo, bái xuống.
Rõ ràng mặc hỉ phục, nhưng là đầu nàng cùng khác bái đường.
"Nhị bái cao đường ——"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-325.html.]
Hai xoay phương hướng, nữa cúi dập đầu.
Bái cao đường, mà là mấy cái bài vị.
"Phu thê giao bái ——"
Hai mặt đối mặt, bái nữa.
"Kết thúc buổi lễ, đưa động phòng ——" chủ hôn cao giọng phụ xướng, như là hiệu, trong đại sảnh yên tĩnh dần vang lên tiếng ầm ĩ.
【 Độ hảo cảm của Bùi Tịch đối với cô +1, hiện tại là 99. 】
Có lớn tiếng chúc mừng tân lang, lời cát tường, còn tiếng leng keng vứt đồng tiền, nơi nơi đều là tiếng của , giống như đây là ngày cực kỳ vui .
Tay An Cửu rũ bên nữa nắm lấy, đầu ngón tay nam nhân mơ hồ chút run rẩy, lực nắm nàng khống chế , khiến nàng thoáng cảm thấy một tia đau đớn nhỏ.
Cảm giác đau , trong bầu khí náo nhiệt, ngược như một cây châm, chọc thủng ảo mộng mỹ lệ.
【 Độ hảo cảm 99, ký chủ, chúc mừng cô, sắp thể thành nhiệm vụ. Cô vẫn lựa chọn về nhà ? 】
"Đương nhiên."
Hệ thống đưa nghi vấn: 【 Kỳ thật cô cần hiến , cho dù Bùi Tịch dùng Ôn Nguyệt Linh giải độc, với thủ đoạn của cô, cũng thể đạt độ hảo cảm 100 ? 】
An Cửu im lặng một lát, lắc đầu : "Chỉ là thể tiếp nhận."
【 Không thể tiếp nhận cái gì? 】
"Không thể tiếp nhận, chạm nữ nhân khác."
Không bụng quá độ, bản nàng cũng thiện lương. Bùi Tịch gϊếŧ nhiều, nếu gϊếŧ Ôn Nguyệt Linh, nàng kỳ thật cũng để ý.
nếu chạm nữ nhân khác...... Nàng chỉ cảm thấy dơ.
【 cho rằng cô tình cảm với mục tiêu công lược, sẽ để ý điều . 】
"Đại khái thói ở sạch ."
An Cửu tiếng động rũ mắt, nhếch khóe miệng.