Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-04-27 14:27:08
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Cửu hề suy nghĩ về vấn đề , nàng cảm thấy lẽ sống nổi đến lúc An gia xuống dốc.

 

"Các ?" Nàng ghé mắt về phía mấy .

 

Hạ Tử Kình và Lâm Thanh Nghiên ban đầu còn chút do dự, ngượng ngùng chiếm tiện nghi của khác, nhưng sẽ......

 

"Đi!" Hai liếc , đồng thanh .

 

Đến nỗi chủ tớ Bùi Tịch và A Thất , ý kiến của bọn họ quan trọng.

 

Bốn nghênh ngang khách điếm Vân Lai, khách điếm hổ là phí cao, mấy còn cửa, liền vài tiểu nhị ha hả chào đón, dắt ngựa cho bọn họ, dẫn đường, mồm miệng lanh lợi giới thiệu dịch vụ của khách điếm.

 

Bốn từng hưởng đãi ngộ như , đặc biệt là đồ nhà quê Hạ Tử Kình, khi cửa tiểu nhị bưng thau nước ấm tới, thế nhưng theo bản năng lấy uống!

 

Sau khi tiểu nhị ngăn cản mới , đây là thứ bọn dùng để rửa tay lau mặt, mặt đỏ au.

 

Tiểu nhị : "Khách nhân đường xa tới đây nên mệt mỏi, rửa mặt bằng nước ấm, sẽ cảm thấy thoải mái hơn."

 

"Chặc, chỗ đúng là cho bình thường ở." A Thất nhỏ giọng thầm.

 

Nhóm duy nhất biểu hiện tự nhiên chính là An Cửu, đại tiểu thư quen hầu hạ, một chút cũng cảm thấy vấn đề gì.

 

lúc là giữa trưa, An Cửu đặt bốn phòng tầng, gọi tiểu nhị mang hành lý của bọn họ lên, liền ở đại sảnh lầu gọi cơm.

 

Bốn quanh bàn, A Thất hầu bên cạnh Bùi Tịch.

 

An Cửu cầm thực đơn, một hồi chứng lựa chọn khó khăn tái phát, trực tiếp với tiểu nhị: "Mang món ngon nhất của nhà các ngươi tới."

 

Tiểu nhị đến thấy răng thấy mắt, lập tức đáp ứng lui xuống.

 

Đợi một hồi đồ ăn liền lên, ước chừng đầy một bàn!

 

Lâm Thanh Nghiên tặc lưỡi: "Nhiều như , mấy chúng ăn hết?"

 

An Cửu thầm nghĩ, đương nhiên ăn hết, sẽ tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-47.html.]

 

Quả nhiên, suy nghĩ của nàng mới xuất hiện, liền ba khách điếm.

 

Ba gồm hai nam một nữ, tất cả đều mặc cùng một bộ lam sam* xanh nhạt, dáng thẳng, ống tay áo bó chặt, bên hông đeo trường kiếm, một bộ nhân sĩ võ lâm.

 

"Ôi, là đại hiệp phái Hoa Sơn, đại hiệp nghỉ chân là ở trọ ạ?" Tiểu nhị nhiệt tình đón tiếp.

 

Ba xua tay, thiếu nữ trong đó : "Chúng tới tìm ."

 

Ánh mắt mấy một vòng, đến nhóm An Cửu, tức khắc chút do dự về phía bọn họ.

 

"Cốc chủ Bùi Thiếu," ba đến bên cạnh bàn, đồng thời giơ tay ôm quyền, đầu tiên là một nam tử sắc mặt trọng, giữa mày lộ vài tia nôn nóng , "Phiền ngài một chuyến, tiếp đón từ xa. Ta là Chu Ngọc Lễ đồ của chưởng môn Hoa Sơn, hai vị là sư Hề Quang Sa, tiểu sư Chu Nhớ Hoan của . Chúng phụng lệnh sư phụ tới tìm ngài trợ giúp, hiện tại ngài thời gian ......"

 

Lời còn xong, An Cửu liền đánh gãy bọn họ: "Này , chúng mới tới, cơm cũng ăn !"

 

"Này...... Là mạo ." Nghe , nam tử lúc mới phản ứng thời điểm đúng, thần sắc hổ, liên tục xin bọn họ.

 

An Cửu lên tiếng, cũng hấp dẫn ánh mắt của ba vị tử Hoa Sơn.

 

Thiếu nữ lớn lên vốn kiều diễm, nhưng điều khiến chú ý nhất đó là biểu tình tự tin như mặt trời sáng chói của nàng, thấy mấy qua thiếu nữ một chút cũng kiêng dè, ngược thoải mái hào phóng , chớp đôi mắt tươi đào hoa, tò mò đánh giá ba .

 

Hai bên mới đối mặt, tức khắc liền hai ngây .

 

Đó là hai .

 

Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu*. Hai vẫn là đầu thấy thiếu nữ dung mạo như thế, phảng phất giống như tiên tử. Thiếu nữ còn chút ngượng ngùng nào chằm chằm bọn , khiến cặp đỏ mặt.

 

* Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu: là câu thơ trích trong bài Quan Thư, cuốn Kinh Thi thuộc Tứ thư Ngũ Kinh của Nho Gia. Đây là câu thơ quen thuộc mà hậu thế thường hiểu theo nghĩa là những cô gái yểu điệu, xinh bậc quân tử mong .

 

Thấy hai vị sư tựa hồ mắt thẳng, tiểu sư Chu Nhớ Hoan mặt tức khắc đen xuống.

 

"Không cô nương là?" Chu Nhớ Hoan lên tiếng, bừng tỉnh hai ngây ngốc.

 

Bùi Tịch ở một bên nhiệt tình giới thiệu: "Vị chính là An tiểu thư."

 

Còn nhiều, mà đầu với Chu Ngọc Lễ: "Nghĩ đến mấy vị hẳn là còn dùng cơm? Không bằng ăn cùng chúng , đúng lúc các cũng thể cùng một chút tình huống bên đó." Dứt lời dừng một chút, đầu dò hỏi An Cửu, "An tiểu thư, cô thấy thế nào?"

Loading...