Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-05-02 06:13:14
Lượt xem: 161

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiểu lầm giải trừ, ba ở cửa một hồi, cửa nữa mở , công tử bạch y quần áo chỉnh tề, ngay ngắn xe lăn, mở đôi mắt to đen như mực, mặt biểu tình ba .

 

A Thất: "A ha ha, công tử thuốc đều mang về, thiếu cái nào! Ta để cửa, thành thu thập tin tức, xem bệnh nan y nào ngài giải quyết !"

 

Lâm Thanh Nghiên: "Ta, và Hạ đại ca nhiệm vụ nhận thưởng! Bùi Tịch cứ bận !"

 

Hai tật giật mang theo duy nhất ở trạng thái Hạ Tử Kình chạy, còn nhanh hơn cả thỏ.

 

Cái tiểu đội , tuy Bùi Tịch thoạt dễ chuyện nhất, hơn nữa cũng tức giận, nhưng theo bản năng chút sợ .

 

Ngày thường lúc đưa quyết sách, cũng đều là Bùi Tịch đưa.

 

Cho dù Hạ Tử Kình hơn mấy tuổi, nhưng nếu so sánh, vẫn là Bùi Tịch thoạt thành thục trọng hơn, thường khiến xem nhẹ tuổi tác của .

 

Bùi Tịch mang theo mấy gói thuốc về phòng, đặt thuốc lên bàn, chậm rì rì rót cho một ly .

 

"Bùi Tịch, châm bao lâu thế?"

 

Tiếng thiếu nữ vui cách đó xa truyền đến, theo tiếng , liền thấy thiếu nữ thẳng tắp giường, chân tay dang rộng, hai cánh tay trơn bóng lộ bên ngoài, da thịt trắng tuyết cắm hàng chục ngân châm yếu ớt như lông tơ.

 

Sợ chạm rơi ngân châm, An Cửu một cử động nhỏ cũng dám, đầu cũng dám chuyển một chút.

 

Bởi vì trán và đầu nàng cũng cắm nhiều ngân châm, giống một con nhím.

 

Kỳ thật cũng thể cho nàng uống thuốc, nhưng thuốc cực kỳ trân quý, tâm tình Bùi Tịch tính là quá , liền dùng thủ đoạn châm cứu.

 

Hiện giờ thấy thiếu nữ mặt ủ mày ê, đáy lòng ủ dột bất tri bất giác tan ít.

 

"Hai khắc." Bùi Tịch chậm rãi .

 

Cổ đại một khắc là mười lăm phút, hai khắc chính là nửa tiếng.

 

An Cửu đêm qua gần như ngủ, đó vất vả ngủ ngủ yên, tính cũng ngủ bao lâu, bây giờ ​​ giường, buồn ngủ nữa kéo đến.

 

Sợ khống chế mà ngủ mất, nàng bắt đầu cùng Bùi Tịch đông tây.

 

"Ta sáng sớm Hạ đại ca và Lâm Thanh Nghiên việc nhận thưởng tiếp, các ngao du giang hồ đều là như thế ?"

 

"Ừm."

 

"Lệnh thưởng thường yêu cầu gì?"

 

"Tróc nã tội phạm."

 

"Ví dụ? Giống hái hoa tặc ở Cửu Phương Thành?"

 

"Còn trộm cắp, hoặc hung thủ g.i.ế.c ."

 

"Cho nên các chính là đang trừ gian diệt bạo ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-70.html.]

Bùi Tịch đang bên cạnh bàn, mở gói thuốc từng chút phận loại dược liệu dừng một chút, mới : "Xem là như ."

 

An Cửu câu câu chuyện phiếm cùng Bùi Tịch, trò chuyện một lát liền cảm thấy thú vị, cũng , hôm nay đặc biệt ít, giống như vui.

 

Lúc An Cửu mơ hồ chút cảm giác, nhưng thể xác định, Bùi Tịch luôn đeo mặt nạ như , ai cũng suy nghĩ trong lòng .

 

Hắn tựa hồ đang phối thuốc, An Cửu ngửi thấy trong khí mùi dược thảo lưu động, đắng. Cùng với tiếng sột soạt bên tai, là ngón tay phân loại dược liệu, dược liệu rơi khay đồng.

 

Hôm nay Bùi Tịch chút thích hợp, trực giác An Cửu cho nàng.

 

Nàng giường, bắt đầu phân tích xảy vấn đề ở .

 

Độ hảo cảm thật vất vả lắm mới tới 0, cách khác, hiện tại tình cảm Bùi Tịch đối với nàng rốt cuộc đạt tới trình tự xa lạ, hảo cảm cũng ác cảm.

 

An Cửu phát hiện, hảo cảm càng ngày càng khó lên.

 

Lúc ở trong xe ngựa, khi nàng và ở chung lảm nhảm một chút, ngẫu nhiên trong lúc vô ý trêu chọc vài câu, mấy ngày cũng thể kiếm mười mấy điểm.

 

Khi đó còn ác cảm với nàng, tiêu trừ ác cảm khó, một việc khiến lòng hoặc vui liền thể.

 

Cần khiến Bùi Tịch thích nàng, thể dùng biện pháp nhẹ nhàng nữa, đến thời điểm kích thích .

 

An Cửu nhăn mũi, bỗng nhiên lên tiếng: "Bùi Tịch, y thuật của là học từ phụ ? Ta Chu Ngọc Lễ gọi là Thiếu cốc chủ, dường như còn phận nha?"

 

Động tác trong tay công tử bạch y dừng , An Cửu thấy.

 

Nàng tiếp tục ríu rít: "Lúc thấy chỉ y thuật, còn tưởng giang hồ, nghĩ tới danh tiếng nhỏ! Nếu là Thiếu cốc chủ, phụ chính là cốc chủ? Là cốc chủ gì thế? Phụ lợi hại , thấy Chu Ngọc Lễ gặp cũng cúi đầu hành lễ đó!"

 

Nói một đống lời, nàng mới phát hiện dường như ai đáp.

 

"Bùi Tịch? Bùi Tịch? Bùi thần y? Này, tên què?! Huynh những què còn điếc hả?"

 

Không đáp , ngữ khí đại tiểu thư dần dần táo bạo.

 

Nàng dám đầu, sợ động một chút ngân châm sẽ rơi xuống, hoặc là cắm càng sâu.

 

Bên tai truyền đến tiếng bánh xe lăn lộn cộc, một bóng trắng dần dần tới gần.

 

Một khuôn mặt thanh tuyển tú mỹ lọt tầm mắt, công tử áo trắng tóc đen đẩy xe lăn đến mép giường, đoan trang An Cửu, thần sắc nhu hòa, đuôi mắt hàm chứa ý trong trẻo.

 

"Có vẻ còn thêm mấy châm."

 

Bùi Tịch dứt khoát lấy thêm mấy cây ngân châm, cắm xuống, An Cửu còn kịp phản ứng , mấy cây châm liền cắm cô nàng.

 

Một cảm giác kỳ dị từ cổ lan rộng , giống như trùng thật nhỏ bò , từng đợt tê dại phát ngứa.

 

An Cửu: "!!!"

 

"Ô! Ta nữa, Bùi Tịch rút , ô ~ ngứa, khó chịu......"

 

An Cửu cả đều , Bùi Tịch nhân thiết hiền lành bao giờ tức giận ? Hôm nay vỡ ?

Loading...