"Đừng nhiều lời! "
Hành Hổ rống lên một tiếng giận dữ, Cố Vãn Nguyệt ngờ sợ , còn dám cùng "thương lượng"? "Dám đ.á.n.h thương chất nữ của lão phu, nhất định khiến bọn ngươi tay! "
Hành Hổ giẫm mạnh lên lưng ngựa, phi lên , lời nào liền vung chiếc đầu chùy nhắm thẳng Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành đập tới. Cố Vãn Nguyệt im lặng, nàng vốn định thương lượng thỏa với Hành Hổ, nhưng kết quả là thèm để ý? "
Chillllllll girl !
Cố Vãn Nguyệt gật đầu, nàng cũng cảm thấy vài ánh mắt đang lẳng lặng theo dõi từ một nơi kín đáo gần kề. "
Chẳng lẽ là đối thủ một mất một còn của Thanh Phong môn? "
Thần sắc Cố Vãn Nguyệt vui mừng. "
Bọn họ và Hành Hổ kết thù, nếu lúc diệt trừ , về e rằng sẽ là hậu hoạn vô tận. Tô Cảnh Hành lấy nhu thắng cương, chỉ hai ba chiêu, đ.á.n.h cho liên tục bại lui. "Thế nhưng Hành Hổ… Vậy , cứ xem ai nắm đ.ấ.m cứng hơn ! Cố Vãn Nguyệt nghiêng né tránh, rút cung nỏ nhằm hướng Hành Hổ đang xông tới. Nó ngay tại trong sơn cốc cách đây mười dặm, chủ nhân nhanh thôi. Khí lực của Hành Hổ tuy lớn, nhưng chiêu thức đại khai đại hợp vô cùng lỗ mãng. Hệ thống vội vàng ,
"Chủ nhân, ngài nên tìm huyền băng hoa , vì , kiểm tra thấy huyền băng hoa cứ di chuyển liên tục. "
"Di chuyển? "Chủ nhân! "A! Cố Vãn Nguyệt dự định đuổi Hành Hổ , tìm huyền băng hoa . "
Ánh mắt Hành Hổ đầy kinh ngạc, đầu chùy của ẩn chứa ngàn cân sức nặng, còn xen lẫn nội lực hùng hậu của , thế mà nam t.ử trẻ tuổi thể đỡ . Cố Vãn Nguyệt giương cung nỏ, *sưu* một tiếng, một mũi tên cắm đùi Hành Hổ. Nếu là bình thường cú đạp của Tô Cảnh Hành, hẳn c.h.ế.t , nhưng mà thể nhanh chóng lên. "
Hành Hổ kêu than một tiếng, ôm lấy chiếc đùi m.á.u tươi chảy ròng, hằn học hai . Đối phương phun một ngụm m.á.u tươi. Chuyện đến nước , cừu hận kết. "
Cố Vãn Nguyệt mặt mày ngơ ngác, huyền băng hoa là thảo dược, gì chân, di chuyển ? "Khá lắm! … "Ngươi rốt cuộc là ai? "Nương tử, tạm thời đừng dùng nỏ. "
Cố Vãn Nguyệt đang định kéo Tô Cảnh Hành lên ngựa thì trong gian truyền đến tiếng kêu kinh hỉ sắc nhọn của hệ thống. Quét hình tung tích huyền băng hoa! Tô Cảnh Hành rút Khiếu Nhật, chống chiếc đại chùy của Hành Hổ. Trở lên ngựa lập tức trốn , đủ thấy tố chất thể của thật sự cường hãn. "Được. Không thể nào, cũng trong Thanh Phong môn tiểu bối với võ công lợi hại như . "Đi, đuổi theo ! Chỉ tiếc, hiện giờ bọn đối chiến Hành Hổ, thời gian để bắt . Không ngờ mới tiến Huyền Băng Sơn tung tích huyền băng hoa, nàng còn tưởng tìm kiếm mất vài ngày. Hai vợ chồng đương nhiên thể thả hổ về rừng, thấy Hành Hổ lưng định trốn, Tô Cảnh Hành phi lên, nhằm thẳng lưng Hành Hổ, hung hăng đạp tới. "
Tô Cảnh Hành nhắc nhở, cảm nhận rõ ràng đang lén lút trộm bọn họ từ một nơi bí mật gần đó. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/783.html.]
"Cái gì? Tuy nhiên giọng hệ thống vẻ khẩn trương, Cố Vãn Nguyệt liếc bóng lưng Hành Hổ một cái, chỉ trong vài câu Hành Hổ trốn thoát, giờ mà đuổi theo e rằng sẽ trì hoãn ít thời gian. "Huyền băng hoa quan trọng hơn Hành Hổ. "
Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành , hai vợ chồng đồng loạt quyết định, tìm huyền băng hoa . "Hắn cưỡi ngựa, đuổi theo chắc chắn tốn ít thời gian. "
Cố Vãn Nguyệt đề nghị, Tô Cảnh Hành cũng gật đầu.
Vừa trọng thương Hành Hổ, chắc hẳn Hành Hổ khả năng tìm phiền phức bọn nữa. Khi rời khỏi Huyền Băng Sơn , Vạn Tông Môn cũng sẽ phận của bọn . "Đi. "
Cố Vãn Nguyệt vội vàng đầu ngựa , dựa theo chỉ thị mà hệ thống đưa , hướng về phía sâu trong Huyền Băng Sơn mà chạy tới. Hai rằng, lúc một đội nhân mã đang tiềm phục trong bóng tối, chờ bọn qua, liền lập tức chặn đường Hành Hổ. "
Cố Vãn Nguyệt kịp chờ đợi gian. "Cho. "Cha, cha ngươi ? Lúc , cách lều vải xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng kinh hô. "Nương tử, tiên trong lều vải nghỉ ngơi một lát . Hai đang lúc chuyện, bên , Tô Cảnh Hành dựng xong một cái lều vải cỡ nhỏ. "
Tô Cảnh Hành tiếp nhận ấm nước. Mặc dù hệ thống dị năng vẫn luôn ôn dưỡng thể nàng, thế nhưng là cái tiết trời tuyết quá rét lạnh, nàng nóng lòng gian tắm nước nóng. . "
"Cảm tạ tướng công. "
Huyền băng tiểu thú lấy huyền băng hoa thức ăn. Chỉ cần đưa nó phóng thích, nó ngửi mùi thơm của huyền băng hoa, tự nhiên là sẽ đưa bọn đến mặt huyền băng hoa. Một đạo tên b.ắ.n lén từ chỗ tối b.ắ.n . "Ngươi, ngươi mà. "Trước uống một ngụm nước nóng, ấm thể. Cố Vãn Nguyệt lắc đầu, quan trọng, "Không , trong gian của huyền băng tiểu thú mang từ chợ đen Âm Sơn về, ngươi chỉ cần giúp khóa chặt vị trí đại khái, đến lúc đó sẽ phóng thích huyền băng tiểu thú . "Hệ thống, hiện tại huyền băng hoa thế nào ? Bên , Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành dựa theo phương hướng mà hệ thống đưa , rốt cục lúc trời tối cố gắng đuổi kịp đến miệng sơn cốc. "
Ngay đó là một tràng âm thanh huyên náo. Cố Vãn Nguyệt liền tranh thủ buộc Xích Thỏ Mã qua một bên cành cây trụi lủi. "
Ánh mắt Cố Vãn Nguyệt ung dung về phía sơn cốc. Bất quá nơi phong tuyết quá lớn, chỉ thể quét hình một vị trí đại khái, vị trí cụ thể thì . "
Tô Cảnh Hành đến gót chân nàng, ánh mắt đau lòng. Cố Vãn Nguyệt thích nhất xem kịch vui, trong lòng chút hiếu kỳ, vội vàng kéo Tô Cảnh Hành lều vải quan sát. Không thì , ngoài đúng là giật . Tô Cảnh Hành gật đầu. "Tướng công, ngươi giúp ở chỗ trông chừng, gian tắm rửa. "Xem ngoài chúng , những khác cũng biện pháp tung tích của huyền băng hoa. "
Cố Vãn Nguyệt khẽ nhướng mi, chút ngoài ý . "