Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành còn lên tiếng, Mộ Dung Trường Lạc vội vàng giải thích:
"Không trách vương gia cùng vương phi, hai bọn là vì cứu . Ta hôm nay ở đường gặp một kẻ lưu manh, tên lưu manh là công t.ử Hoàng Gia. " Mộ Dung Trường Lạc liền tranh thủ kể sự tình một lượt, Cao Kiếm chợt tỉnh ngộ. "Loại cặn bã quả thật nên dạy dỗ, cũng may mà ở đó, nếu là mặt, đ.á.n.h cho răng rơi đầy đất. Lại mang đến Hoàng phủ tìm cha , lý luận cho rõ ràng. " Tính tình của Cao Kiếm còn kém hơn cả Tô Cảnh Hành, y nhất loại cặn bã . "Phu nhân, chuyện gì xin hãy từ từ , tiểu điếm ăn dễ dàng. Dù thế nào, cũng thể tay đ.á.n.h ? " Người còn thể nhảy dựng lên, xem là lúc đó đ.á.n.h đủ lực . Hoàng phu nhân liếc nguýt một cái, một bà lão bên cạnh liền tát một cái. " "Ngươi bậy. " Khóe miệng Cố Vãn Nguyệt nở một nụ nhạt, lời khiến tức c.h.ế.t mà đền mạng. "Nếu phu nhân sẽ giáo huấn, liền phiền ngươi bắt đầu . " Ánh mắt Hoàng phu nhân trầm xuống, Cố Vãn Nguyệt nghiêng bà một chút, chợt ném qua một sợi dây đằng. "Mấy vị, đây là con của , sẽ giáo huấn, các ngươi vì xuất thủ? Hoàng T.ử Hàm thấy nụ mang tính biểu tượng của nàng liền phản ứng mạnh, chỉ Cố Vãn Nguyệt và những khác, hét lớn với Hoàng phu nhân. Cũng dám ở phía cản đường. " Chưởng quỹ sợ hãi chạy tránh sang một bên, lúc Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành từ lầu xuống. "Ta đang tự hỏi vì phía ồn ào đến thế, hóa là mấy con ch.ó đang sủa loạn nha. " Nàng chút nào chịu thua, khiến Hoàng phu nhân tức giận đến biến sắc mặt. Ngươi bớt ở chỗ hươu vượn! " Ánh mắt lạnh lùng của Hoàng phu nhân rơi xuống mặt Cố Vãn Nguyệt và đoàn , thấy bọn họ phong độ bất phàm, ngữ khí của bà cũng quá xốc xáo. " Chưởng quỹ thấy động tĩnh , mặt đầy sợ sệt, sợ bọn họ gây náo loạn trong khách sạn. "Bọn còn dám tìm đến tận cửa, quả thực là vô pháp vô thiên. Bất quá bà cảm thấy đây chuyện gì lớn lao, con trai chẳng qua là coi trọng một cô nương, cùng với nàng mật một phen, gì đặc biệt hơn ? " Hoàng T.ử Hàm c.h.ế.t chịu thừa nhận, "Ta nào trắng trợn cướp đoạt Dân Nữ, chỉ là thấy tiểu cô nương dung mạo xinh , định cùng nàng kết giao bằng hữu, mời nàng ăn cơm. Từ trong miệng chưởng quỹ dò hỏi phòng của Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành, bà liền trực tiếp dẫn định xông thẳng lên. Bà chất vấn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/827.html.]
"Chính là các ngươi đả thương con ? Lúc , Hoàng phu nhân dẫn theo gia đinh Hoàng Gia, chặn cửa của khách sạn . "Thật to gan, phu nhân nhà chúng ? " Cố Vãn Nguyệt gật đầu, "Không sai, công t.ử nhà ngươi đường cái trắng trợn cướp đoạt Dân Nữ, , cho nên tay dạy dỗ một phen. " Tô Cảnh Hành cùng Cố Vãn Nguyệt hai tỏ bình tĩnh. " Hoàng T.ử Hàm nũng, Hoàng phu nhân tự nhiên con trai nhà là tính tình gì. "Mẹ, chính là bọn ức h.i.ế.p , tại phiên chợ ẩu đả , đ.á.n.h bất tỉnh. " "Không cần nóng vội, xem bọn gì. "Mẹ, bọn bậy, bọn đang ô miệt . Quản gia bên tai bà nhỏ điều gì:
"Phu nhân, mấy là kẻ ngoại lai. " Hắn mới đặc biệt điều tra, phát hiện mấy đều là hôm nay mới thành. "Nguyên lai là kẻ ngoại lai . " Thần sắc Hoàng phu nhân thả lỏng, khó trách bọn dám ở Tể Ninh thành ẩu đả con trai bà , hiện tại còn dám ở mặt bà năng lỗ mãng, xem là phận của bà . Bất quá bọn nếu là kẻ ngoại lai, Hoàng phu nhân cũng liền gì cố kỵ, tại địa bàn của giáo huấn mấy , dễ như trở bàn tay.
Chillllllll girl !
"Có ai , mau mau trói bọn chúng . " Hoàng Phu Nhân phất tay, định bụng đưa bọn họ về phủ sẽ từ từ giáo huấn. "Ta xem ai dám! " Kết quả là, hai tên gia đinh mới tiến lên, liền Cao Kiếm một cước đạp bay ngoài. Cao Kiếm lực lớn vô cùng, cú đá trực tiếp khiến hai văng khỏi khách sạn. "Nghe cho kỹ đây, cha là đại nhân huyện phủ ở Tể Ninh Thành. " Trong lòng Hoàng Phu Nhân hiện lên một dự cảm chẳng lành, nhưng xung quanh vây xem quá nhiều, nếu nàng lúc dẫn theo Hoàng T.ử Hàm, xám xịt rời , chẳng là mất hết thể diện . Thì bọn chính là của quan phủ . Nghe tiếng kêu t.h.ả.m thiết vọng từ cửa khách sạn, mí mắt Hoàng Phu Nhân khẽ giật . " Cao Kiếm nắm hai nắm đ.ấ.m kêu lên răng rắc, thấy mấy tên gia đinh xông tới, trong chớp mắt tiến lên, tung một quyền đ.á.n.h gục một tên. Cũng may là Cao Kiếm thủ hạ lưu tình, nổi sát tâm, nếu thì những tên gia đinh sớm đầu rơi xuống đất, đầu của từng kẻ lăn lóc mặt đất. Hoàng T.ử Hàm còn nghĩ tới tầng , Cao Kiếm nhắc nhở như , lập tức gật đầu. "Cha ngươi là Thổ Hoàng Đế, như ngươi chính là Thổ Thái t.ử của Tể Ninh Thành ? Dám ở mặt bản phu nhân mà càn. Biết huyện phủ đại nhân là ý gì ? " Cao Kiếm đùa cợt. " Cao Kiếm như Hoàng Phu Nhân và Hoàng T.ử Hàm, Hoàng T.ử Hàm rụt rè sợ sệt. "Mẹ, bọn chúng, bọn chúng lợi hại như ? " đúng đúng, ngươi sai, chính là Thổ Thái t.ử của Tể Ninh Thành, thấy còn mau quỳ xuống. "Đám võ phu từ chạy tới, đáng sợ! " Hoàng Phu Nhân lệnh cho những phía xông lên hết, nhưng đối mặt bộ Cao Kiếm đ.á.n.h ngã. Những nhiều nhất cũng chỉ là hộ vệ trông nhà, thể so với một tướng quân quanh năm c.h.é.m g.i.ế.c chiến trường như Cao Kiếm? " "Tốt. "Muốn bắt chúng giáo huấn đúng ? " Cao Kiếm lớn, cái Hoàng T.ử Hàm đúng là ngu xuẩn. Cứ việc xông lên . "Thật to gan, các ngươi là ai? "