Cố Vãn Nguyệt lấy bản đồ , đang nghiên cứu nên nơi nào tìm manh mối. "Ký chủ coi chừng, ở chỗ . " Cố Vãn Nguyệt từ trong gian , tinh thần lực của nàng bao trùm bộ Vụ Đô, khóa chặt phương hướng của phủ công chúa. "Ô ô ô! "Hệ thống, đưa cho bản đồ phủ công chúa. Trừ cửa chính và cửa bên với mấy canh gác, ngay cả bốn bề tường vây của phủ công chúa cũng một đội thị vệ tiếp nối tuần tra. " Đại khái là Tiên Hoàng thật sự là quá thương yêu trưởng công chúa, quy mô phủ công chúa , cũng gần như tương đương với nửa cái hoàng cung. "
Bà lão ngậm miệng, tựa hồ mở miệng chuyện, nàng xem Cố Vãn Nguyệt là kẻ địch. " Người bên trong vẫn còn hai chút cốt khí, Cố Vãn Nguyệt bắt liền c.ắ.n lưỡi tự vẫn. "Nơi đây cửa viện đóng kín, cũng nha bà tử, a. Cố Vãn Nguyệt ngăn cản, nàng hỏi hầu như đều hỏi xong, đó nàng dự định phủ công chúa tự xem xét, ngược là cần đến Chu Hồi. " Cố Vãn Nguyệt tròng mắt híp , ánh mắt khóa chặt tủ quần áo phát âm thanh, đó phi qua, trực tiếp túm ở bên trong ngoài. " Ngược là bại lộ phận chân thật của , nàng đem búi vải trong miệng đối phương lấy . "Ngươi đừng vội c.ắ.n lưỡi tự vẫn, mấy cái vấn đề hỏi ngươi. " Bà lão Mộ Dung Trường Lạc, lập tức trừng to mắt, kích động Cố Vãn Nguyệt. "Ngươi, ngươi thấy quận chúa? "
"Quận chúa vẫn còn chứ? "
Cố Vãn Nguyệt bà , "Trường Lạc quận chúa hiện tại khỏe, bất quá nàng Trường công chúa hoàng đế đưa , lòng như lửa đốt, đặc biệt mời đến đây để cứu viện. "
Chillllllll girl !
Lần , lão bà t.ử còn giãy giụa, vành mắt đỏ hoe, đập đùi kêu than. "Chậm , đến chậm , Trường công chúa bọn mang ! "
Đôi mắt nàng đầy vẻ lo lắng, "Sớm ba ngày đó, liền mang . Nghĩ đến đây, Cố Vãn Nguyệt vung tay lên, trực tiếp Lý Thị mặt mê man. Hắn vốn là Tuần phòng sứ Vụ Đô, chẳng rõ vì , quy thuận hoàng đế. Lúc đó Trường công chúa vẫn còn giường bệnh, đám súc sinh đó, chẳng chút nương tay, kéo công chúa của chúng lên xe ngựa. Công chúa của chúng vốn là ngàn vàng ngọc quý, từng chịu qua sự nhục nào như thế ? "
Vụ Đô là đất phong của Trường công chúa, những quan viên tại Vụ Đô, thực tế mà , đều là gia phó của Trường công chúa. "
"Tại là ngươi? "
Hắn chằm chằm đôi mắt Tống Thiến Thiến. "
Nhũ mẫu Lý Thị gật gật đầu, "Là Tống gia lão gia, Tống Tương Quân. Nếu Trường công chúa bọn mang , ngươi mang là ai ? "
"Đã đưa tới nơi nào? "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/838.html.]
Cố Vãn Nguyệt thầm than một tiếng. "Ngươi biểu cữu g.i.ế.c , hôm đó xe ngựa… "
Cố Vãn Nguyệt nàng đang về cẩu hoàng đế, "Ân, quả thực là . "Biểu ca, hà tất ngươi trở về? "
Lòng Chu Hồi giờ khắc đều nhanh c.h.ế.t lặng. Nàng cùng Chu Hồi thanh mai trúc mã, hai sớm tư định chung . "Tống Tương Quân? "
Thần sắc chột của Tống Thiến Thiến thể gạt , nỗi lòng lo lắng cuối cùng cũng c.h.ế.t . Nguyên bản nàng xác định là Chu Hồi, gả cho . Tên Tống Tương Quân , cũng ngoại lệ. Bên trong Tống Phủ, một bóng đang chui từ góc tường, cẩn thận từng li từng tí tiến hậu viện. " Cố Vãn Nguyệt cảm giác cái họ chút quen tai ? Sau đó đưa nàng gian, phi tiến thẳng về Tống Phủ. " Tống Thiến Thiến đầu , dám thẳng đôi mắt Chu Hồi. "Quý nhân xin đừng thấy lạ. Lão nô là nhũ mẫu của Trường công chúa, từ nhỏ nàng lớn lên. "
Chu Hồi nhà liền ôm chật lấy nữ t.ử mà ngày đêm mong nhớ, Tống Thiến Thiến sợ đến suýt nữa bật thành tiếng. Vị , quả thực là . Nàng đoán sai, quả nhiên Trường công chúa còn ở trong phủ công chúa nữa. Chu Hồi nhanh tay lẹ mắt bịt miệng nàng , "Biểu , đừng sợ, là . "
Tống Thiến Thiến hiển nhiên kinh ngạc, khi thấy thanh âm của Chu Hồi, nàng run rẩy càng thêm lợi hại. Đón lấy ánh mắt nghi hoặc của Cố Vãn Nguyệt, lão bà t.ử giải thích. ngươi cùng nam t.ử , ngươi là cưỡng ép? "
Nàng đau lòng thôi, đoạn nước mắt liền rơi xuống. "
Nàng trầm ngâm một lát, tiếp tục hỏi,
"Ta đến chủ yếu là vì nghĩ cách cứu Trường công chúa. "Biểu ! "Lão nô , những thị vệ xông liền trực tiếp trói Trường công chúa . "Chuyện biểu cữu phái sát thủ kết liễu tính mạng , ngươi cũng ? Xem rõ hạ lạc của Trường công chúa, thì gặp tên Tống Tương Quân một . Lão bà t.ử lắc đầu. Ánh mắt Chu Hồi nghi hoặc, "Ngươi trông thấy , tựa hồ sợ hãi? "Nếu ngươi c.h.ế.t, thì thừa dịp rời , Vụ Đô chẳng lẽ ? "
Tống Thiến Thiến nhắm mắt , chung quy là đành lòng gọi đến. "Ta rời Vụ Đô, tự nhiên là bởi vì nỡ bỏ ngươi. Ta sợ ngươi lo lắng cho , cho nên mới đặc biệt vội vã trở về để cho ngươi bình an. "
Chu Hồi buông tay , chuyển thành nắm chặt hai vai nàng.