"Ha ha, cẩu Hoàng Đế là một tiểu nhân gian nịnh. "Là Hoàng Đế ban cho chúng hôn sự. . Nhiều lắm thì mặc kệ nàng mà thôi. "
Cố Vãn Nguyệt như . "Xin Trường Công Chúa, hỏi ý kiến ngài, liền tự tiện mang ngài Ninh Cổ Tháp. Tống Thiến Thiến quả nhiên dọa sợ, "Không ngươi, là, con rắn ,"
Nàng ngay lập tức nhận nỗi sợ hãi, Cố Vãn Nguyệt để ý đến nàng, nàng từ xe ngựa lấy một tấm vải dầu để nghỉ ngơi. "
Cố Vãn Nguyệt thể hiểu lòng một , nàng ôn nhu nhẹ gật đầu. Nàng ngẩng đầu lên bầu trời đầy , tính toán thời gian Ninh Cổ Tháp. . . "
Trường Công Chúa liền vội vàng hỏi, điều nàng quan tâm nhất hiện tại là sự an nguy của nữ nhi. Quả nhiên Chu Hồi cầm nàng cách nào, Tống Thiến Thiến thể tâm ngoan thủ lạt tay với . "
Ánh mắt Tống Thiến Thiến chột , Chu Hồi lười thêm một câu nào với nàng. Trường Công Chúa liền vội vàng lắc đầu, "Hảo hài tử, ngươi cứu , trách ngươi? Hắn ban hôn cho ngươi và Cảnh, là cho Cảnh buồn nôn. . "Ngươi là nương t.ử của Cảnh . . Chu Hồi đến bên đống lửa thêm củi, Tống Thiến Thiến cũng dám sờ lông mày của , nàng ôm hai đầu gối xổm ở một bên, đang suy nghĩ gì. Cố Vãn Nguyệt thấy động tĩnh, vội vàng xe ngựa, giải thích đầu đuôi câu chuyện cho hai . "
Chillllllll girl !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/864.html.]
Hắn sợ tính kế, lo lắng Tống Thiến Thiến còn mục đích gì thể . "Trường Lạc ở Ninh Cổ Tháp, nàng khỏe. Chu Hồi nhớ tình xưa, nhưng chủy thủ trong tay nàng thì mọc mắt. "Mau , ngươi xuất hiện ở đây âm mưu gì? "Trường Lạc, nàng đang ở Ninh Cổ Tháp ? "
Trường Công Chúa sờ tóc Cố Vãn Nguyệt, hai điểm thích thú,
"Lại ngờ, mà ban cho một con dâu . "
Trường Công Chúa đặc biệt thích nàng, khiến Cố Vãn Nguyệt chút ngượng ngùng. "Cách Ninh Cổ Tháp còn ba ngày nữa, thể của ngài còn suy yếu, nếu vội vã đường, thì nên tịnh dưỡng thật . "
Cố Vãn Nguyệt mật dặn dò,
"Nếu như cảm thấy thể khó chịu, thể kịp thời cho . "
Trường công Chúa nàng hiểu y thuật, liền gật đầu . Nhũ mẫu Chu Thị cũng vội vàng , "Vương phi yên tâm, lão nô sẽ chăm sóc điện hạ thật . " Cố Vãn Nguyệt thêm lời nào nữa, nàng tặng xe ngựa cho chủ tớ hai , còn nàng thì ở bên ngoài ván xe. "Chờ chút," Tống thiến thiến mắt thấy hai sắp , sốt ruột hoảng hốt đuổi theo. "Các ngươi thể cứ như thế rời , hãy cho nhờ một đoạn đường. " Từ nhỏ đến lớn, Chu Hồi bao giờ thuận theo nàng. Bên , Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành ôm một lúc, mới buông tay . Hơi ấm ôn nhu quanh quẩn bên tai Cố Vãn Nguyệt. , Chu Hồi cần nàng nữa. Hiện tại chỉ còn một nàng. . "Tướng công. " Hai chỉ bốn chữ , chăm chú ôm . " Hắn cúi đầu khẽ gọi. Chỉ cần là điều nàng , cho dù là ngôi trời, Chu Hồi cũng sẽ tìm cách hái xuống. "Mẫu ! "Biểu ca! Đường tẩu còn chuyện gì xảy trong phủ. Tiếng khàn khàn của Tống thiến thiến vọng từ phía xe ngựa, Chu Hồi nhắm chặt hai mắt, thúc xe ngựa càng lúc càng nhanh. Chỉ cần nàng dỗ dành đôi chút, đối phương sẽ về. Trong mắt Tống thiến thiến, Chu Hồi chỉ là một kẻ thiểm cẩu rẻ mạt, gọi là đến, xua là . " Trường công Chúa vỗ lưng Mộ Dung Trường Lạc, ôn nhu an ủi nàng. " Nô bộc theo nàng sớm bỏ chạy mất nửa đường. Bị bỏ ở nơi hoang vu dã ngoại , nàng cách nào sống sót. Cuối cùng, bỏ Tống thiến thiến phía . Nàng Chu Hồi tổn thương tâm thì ? Nàng dám tin bóng lưng của Chu Hồi. " Người như Tống thiến thiến, g.i.ế.c là vì nàng ô uế tay của . " Mộ Dung Trường Lạc đột nhiên đầu , thấy dáng vẻ ôm của hai , trán đổ một giọt mồ hôi lạnh. Chưa đến Ngọc Thành, Tô Cảnh Hành kịp chờ đợi đến đón nàng. " Tống thiến thiến sốt sắng hoảng hốt về phía Chu Hồi. Nàng liếc Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành ở đằng xa. . "Tránh ! Hai lâu gặp, liếc , Tô Cảnh Hành liền nhịn chạy vội tới, ôm Cố Vãn Nguyệt lòng. "Đứa nhỏ ngốc, đừng , mẫu về ? "Nương tử. Quá tam ba bận, Tống thiến thiến lừa hai , sẽ tin lời nàng nữa. " Chu Hồi mặt cảm xúc quát lên, giơ dây cương lên xua xe ngựa . Người sợ c.h.ế.t. " Tống thiến thiến đuổi theo hai bước liền ngã lăn đất. "Mang ngươi theo ? Các thuộc hạ thấy cảnh , đều nín thở dám lên tiếng phiền. "Mẫu , cuối cùng cũng thấy . Chu Hồi sớm nàng tổn thương sâu sắc. "Chúng ở chỗ chuyện nhỏ thôi, đừng quấy rầy đường ca và đường tẩu của ngươi. "Biểu ca, ngươi thể bỏ mặc . "Biểu ca, ngươi trở nên tâm ngoan đến thế? Cố Vãn Nguyệt cũng nhớ , dùng sức ôm chặt lấy . "Ngươi cảm thấy điều đó khả năng ? " Mộ Dung Trường Lạc rúc lòng Trường công Chúa, vành mắt đều đỏ hoe. Xe ngựa theo lời Cố Vãn Nguyệt , ba ngày liền đến địa phận Ninh Cổ Tháp. " Cố Vãn Nguyệt khách khí chút nào đầu hỏi. " Mộ Dung Trường Lạc bò lên xe ngựa, ôm lấy cánh tay Trường công Chúa. Thấy Trường công Chúa đang đợi bọn họ ở đằng xa, Cố Vãn Nguyệt ngượng ngùng ho khan một tiếng. "Chúng về phủ , việc gì từ từ . " "Được. " Tô Cảnh Hành nắm lấy tay nàng, sợ nàng sẽ chạy mất. Hai đến bên Trường công Chúa, Tô Cảnh Hành đôi câu với Trường công Chúa, giải thích là do đạt mục đích, nên cần thêm nửa ngày đường nữa mới tới Ngọc Thành.