Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 884

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:26:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy Cố Vãn Nguyệt phận của , nhưng khi còn ở Trừ Châu, Lâm gia gửi than sưởi ấm trong tuyết, tặng nàng mấy ngàn lượng ngân phiếu, trong lòng nàng coi họ là nhà. Cát Thị cũng nhịn nữa, đáp, "Là biểu tỷ của ngươi! " Lâm Như Hải kéo kéo ống tay áo nàng, nháy mắt với nàng. "Vị tiểu tướng quân đó, một mực ăn ngủ yên. Chúng một nhà, cần khách khí như . "Chúng đào thoát xa, thấy cả chiếc thuyền bốc cháy, ánh lửa thuyền ngút trời, tiếng nỉ non vang vọng khắp bầu trời đêm. Ngày hôm đó, những trong Lâm gia thậm chí còn khả năng tự vệ, thể đào thoát là điều may mắn. "Ô ô ô… "

Lâm Như Hải thở dài một , lẽ nào trong lòng bọn họ khó chịu. Cố Vãn Nguyệt cau chặt lông mày, chỉ thể sớm ngày giải quyết cẩu hoàng đế, kết thúc nội loạn, mới thể về kế hoạch chỉnh đốn giặc cỏ, cứu giúp bách tính. Đó là một chiếc tàu chở khách, thuyền ngoài hành khách còn ít hàng hóa. "

Thì nửa năm Lâm Phiêu Phiêu đến Diêu Thành, đường tới đây, mấy Diêu Thành vì mấy năm liên tục nạn đói, ít bách tính rừng cướp. Chỉ là đáng tiếc,"

Ánh mắt Lâm Lão Gia lộ vẻ đành lòng, chiếc thuyền lớn còn nhiều bách tính. Giờ đây Cát Thị mở lời, nàng đương nhiên hỏi cho rõ. "

Lâm Như Hải hít một , "Hôm đó, thật sự thấy cái gì gọi là nhân gian luyện ngục. "

Người nhà họ Lâm vốn đều là dân lành buôn bán, những cảnh đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c như , bọn họ từng thấy qua. "Khóc cái gì, đừng . Cát Thị nào thể nhịn , nàng càng lúc càng dữ dội. "

Lâm Lão Gia sờ râu, phất tay,

"Cũng may tiểu tướng quân mà Vương gia phái cơ trí, phát hiện tình huống , đưa chúng chạy trốn một chiếc thuyền nhỏ. … "

Cố Vãn Nguyệt khẽ cau mày, ngờ giặc cỏ bên ngoài trở nên càn rỡ đến mức . "

Mấy , trong lòng nặng trĩu. "

Bất chợt, Cát Thị phía bưng mặt thành tiếng. "Ngoại tổ mẫu, các ngươi chịu khổ . "

Cát Thị hốc mắt đỏ bừng, bộ dạng của mấy Cố Vãn Nguyệt càng thêm hiếu kỳ. Đám thủy tặc sớm mai phục sẵn, chính là đ.á.n.h lén bọn họ. Bị dọa đến thất thần, giờ nghĩ vẫn còn thấy sợ sệt. "

Không thêm phiền phức cho Cố Vãn Nguyệt, một chữ cũng . "Bọn giặc cướp đó lấy một họ Tống thủ lĩnh, nổi lên mưu phản. "

Cát Thị lo lắng thôi,

"Nghe Diêu Thành bọn chúng công hãm, bọn chúng tuy đ.á.n.h danh nghĩa là vì dân mà lệnh, nhưng cũng chẳng thứ gì. Đám giặc cỏ đó tiến Diêu Thành, liền cướp bóc đốt g.i.ế.c ở trong thành, việc ác bất tận. Đáng thương biểu tỷ chúng còn đang mang thai, cùng cô gia cũng kịp trốn thoát . "

"Ngươi ngươi, những chuyện với Xắn Nguyệt gì? "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/884.html.]

Lâm Như Hải kéo Cát Thị , trong lòng cũng lo lắng, nhưng chuyện cho Cố Vãn Nguyệt cũng vô dụng. Diêu Thành cách nơi xa, Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành bọn họ đang vội vàng cùng hoàng đế giao chiến, thời giờ rảnh rỗi Diêu Thành tìm ? Bọn họ khó Cố Vãn Nguyệt. "Cậu, may mà mợ cho , chuyện lớn như , các ngươi cửa ngay? Ngươi cùng vương gia đều bản lĩnh, giữa hai mới thể lâu dài. Hay là Lâm Lão Gia t.ử lên tiếng, lúc ban đầu ở Trừ Châu gặp qua Tô Cảnh Hành, giống như loại . Về phần chuyện của Lâm Phiêu Phiêu, đợi buổi tối nàng sẽ cùng Tô Cảnh Hành thương lượng, thế nào Diêu Thành tìm . "

Cố Vãn Nguyệt còn nhớ rõ Lâm Phiêu Phiêu, là một cô nương cực kỳ điềm đạm nho nhã, chuyện mang theo một cỗ mùi sách. "

"Có một nửa là ngươi chủ? "

"Thì là thế. "

Thấy Cố Vãn Nguyệt chịu tay giúp đỡ, nỗi lòng lo lắng của Cát Thị cũng buông xuống hơn phân nửa. Diêu Thành bây giờ náo động đến tận đây, lẽ, còn thể nhân cơ hội đục nước béo cò một phen. "Xắn Nguyệt, chúng để cho ngươi lo lắng. "

Cố Vãn Nguyệt tán thành, trong khi đang chuyện, đội nhóm lửa chuẩn xong đồ ăn, bắt đầu mang trong doanh trướng. "Tốt, , ăn cơm. Vừa mới tại trong doanh trướng, thái độ Tô Cảnh Hành đối với Cố Vãn Nguyệt cũng thấy. Bọn họ phận của Tô Cảnh Hành, đường trong lòng cứ ước đoán tâm tư của Tô Cảnh Hành, lo lắng sẽ ghét bỏ Cố Vãn Nguyệt và những Lâm Gia Nhân của bọn họ. Mấy vốn dĩ khẩu vị, ngược là ăn ít đồ ăn. mấy cũng ý phiền Tô Cảnh Hành, chỉ lo lắng cho Cố Vãn Nguyệt gây ảnh hưởng . "Không sai. "

Cố Vãn Nguyệt gật đầu, "Cho nên các ngươi cần lo lắng. Cố Vãn Nguyệt thể nhớ đến bọn họ, để Tô Cảnh Hành phái Trừ Châu đón họ, bọn họ vô cùng cảm kích, thể đòi hỏi thêm? Bây giờ trong quân một nửa là chủ, mặc dù đại chiến đang cận kề. "

Cố Vãn Nguyệt nghĩ thầm, nếu là bọn họ còn kịp xử lý, chẳng bằng để Vân Mạc phái tiếp nhận. Phiêu Phiêu là biểu tỷ của , phái tìm nàng cũng là chuyện đương nhiên. Lúc Lâm Gia Nhân đến nhà trọ đưa bạc cho nàng, Lâm Phiêu Phiêu cũng tới, còn nhẹ giọng thầm thì an ủi nàng. "

Lâm Lão Gia t.ử vỗ mu bàn tay Cố Vãn Nguyệt, một câu chân thành. "Đạo vợ chồng là ở sự hòa hợp, vô luận là ai ỷ ai, cũng sẽ kết quả . "Các ngươi,"

Cố Vãn Nguyệt bất đắc dĩ, xin Lâm Gia Nhân hãy yên lòng,

"Các ngươi cần lo lắng vương gia sẽ vì việc mà sinh lòng chán ghét . Ban đầu tưởng rằng Tô Cảnh Hành ngưỡng mộ vợ , hiện nay xem , là vợ chồng hai bên thế lực ngang , khó trách Tô Cảnh Hành khách khí với nàng như . Hơn nữa, bọn họ lo lắng Tô Cảnh Hành sẽ cảm thấy những Lâm Gia Nhân phiền phức, đến lúc đó liên lụy Cố Vãn Nguyệt. "

Chillllllll girl !

Lâm Gia Nhân chấn kinh. "Tốt, . " , mợ, còn hỏi qua các ngươi, các ngươi từ Trừ Châu chạy đến, gia sản và việc ăn xử lý thế nào? "

Cố Vãn Nguyệt thương xót bọn họ một đường tàu xe mệt mỏi, khẳng định ăn cũng ăn , ngủ cũng ngủ ngon. "

Lâm Lão Gia t.ử như điều suy nghĩ gật đầu. "

Chủ yếu là bọn họ đều nghĩ tới Cố Vãn Nguyệt thể cứu Lâm Phiêu Phiêu trở về. "Ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu, ăn cơm . Đợi chuyện định, đem việc ăn trả cho bọn họ. Ai ngờ nhắc đến việc , mấy thở dài thở ngắn. "Lâm gia, sớm còn ăn nữa. "

Lâm Như Hải khổ,

"Quốc khố trống rỗng, lao dịch nặng nề, Lâm gia chúng đều triều đình vét sạch . "

Loading...