Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 890

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:30:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để đề phòng ánh lửa trong núi phát hiện tung tích của bọn , cho nên trong đội ngũ vẫn luôn chỉ đốt một hai cây bó đuốc. "Xong ? "Chờ đợi hai canh giờ, sẽ thể tỉnh . Thấy Cố Vãn Nguyệt dừng tay, mới dám mở lời hỏi. " Nàng đẩy cằm Hoắc Tật , ném một viên d.ư.ợ.c bên trong. "Tốt . Chỉ là từng nghĩ thương thế của Hoắc công t.ử bỗng nhiên chuyển biến , y thuật, giúp như thế nào. "Lấy thêm hai cây bó đuốc tới đây, chiếu sáng cho . "Ta vốn là một nữ t.ử phong nguyệt bên trong chốn phong nguyệt ở Diêu Thành. Nam Dương Vương mang cả hai cây bó đuốc tới, sai giơ đuốc xổm bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, chiếu sáng cho nàng. "Không . "Đa tạ nương tử. Vừa mới Cố Vãn Nguyệt đang rút kiếm cho Hoắc Tật thì Vương Bật gỡ bỏ dây gai Khương Mạn. " Hắn tay chân nhanh nhẹn, gỡ bỏ dây gai Hoắc Tật, đặt ngang. " "Đi. "Trước tiên hãy để ngang, xem tình huống của một chút. Cố Vãn Nguyệt đeo bao tay , thao tác đấy, cho đến khi kẹp đoạn mũi tên gãy , vết thương trừ độc, rắc t.h.u.ố.c tiêu viêm phấn lên, mới lấy băng vải . " Nam Dương Vương ẩn ẩn chút bất an, dự cảm, Hoắc gia, khả năng bộ đều gặp chuyện may. Vết thương do mũi tên đối với nàng mà chỉ là việc nhỏ. " Đại bộ đội nữa lên đường, Vương Bật cõng Hoắc Tật, còn Khương Mạn thì bên cạnh Cố Vãn Nguyệt. " Cố Vãn Nguyệt nhẹ gật đầu, "May mắn là tham gia quân ngũ đ.á.n.h trận, tố chất thể cường tráng, gì đáng ngại. " Cố Vãn Nguyệt mang theo hộp y d.ư.ợ.c , chính là để ứng phó với bất cứ tình huống nào. " Cố Vãn Nguyệt đổ nước trong túi rửa tay, ánh trăng vẩy lên gò má nàng, khiến thấy hai phần an tâm. " Cho nên mới cảnh tượng lúc ban đầu, Cố Vãn Nguyệt bọn thấy tiếng . "Tình huống của Diêu Thành cũng nhiều lắm, chỉ là đám phỉ đó công hãm Diêu Thành xong, liền trắng trợn cướp bóc trong thành. ," Trong mắt Khương Mạn bỗng nhiên lộ một vòng đau thương. "Người Hoắc gia bộ đều c.h.ế.t trận, cả nhà Hoắc gia cũng đều đám thổ phỉ g.i.ế.c , chỉ còn Hoắc công t.ử một . " Đây là bởi vì Hoắc Tật lúc đang điểm binh ở ngoại ô, nếu ở trong thành, cũng khó thoát khỏi cái c.h.ế.t.

"Ta rõ, đa tạ ngươi chịu kể những điều ngươi cho chúng . "

Cố Vãn Nguyệt Khương Mạn thêm một chút, cũng vì nàng là nữ t.ử phong trần mà khinh thường nàng. "Trước đây thật với các ngươi, là vì thể phân biệt các ngươi là địch là bạn. Ta lo lắng nếu phận của Hoắc công tử, sẽ dẫn tới tai họa diệt khẩu. "

Khương Mạn cúi chào Cố Vãn Nguyệt,

"Chỗ đắc tội, xin Nương t.ử rộng lòng tha thứ. Chim khôn chọn cành mà đậu, tên cẩu Hoàng Đế tận diệt Nam Dương Vương phủ của . "Hiền chất, bây giờ hoàng đế ngu ngốc vô đạo. "

Nam Dương Vương chấn động. Nói , nàng cũng là ân nhân cứu mạng của Khương Mạn. "Ha ha,"

Hoắc Tật đột nhiên nhẹ hai tiếng, trong mắt tràn đầy ý vị trào phúng. "

Chillllllll girl !

Bây giờ thấy Cố Vãn Nguyệt tự tay cứu Hoắc Tật, nàng là ân nhân cứu mạng của Hoắc Tật. "Hiền chất, lời của ngươi là ý gì? "

Nam Dương Vương tận tình khuyên bảo. Trấn Bắc Vương chính là thái t.ử cô nhi đây, năm đó lúc Tiên Đế còn tại vị, sủng ái thái t.ử bao. Hoắc Tật Nam Dương Vương tìm nơi nương tựa Tô Cảnh Hành, là đến thu phục Diêu Thành, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc. Thì dù hai bên là bạn cũ. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/890.html.]

Hoắc gia, hiện tại vẫn là của triều đình. "

Khương Mạn l.i.ế.m môi một cái, từ khi trốn khỏi Diêu Thành, để tránh phát hiện, nàng dám đưa Hoắc Tật đến những nơi đông . Một đoàn một đoạn thời gian, Hoắc Tật liền tỉnh . Ta bỏ chủ cũ, cũng là để bảo vệ thuộc hạ của . Trấn Bắc Vương, là chính thống của hoàng thất đó. Hoắc Tật trầm mặc , rõ là bởi vì những chuyện xảy trong hai ngày giáng đòn quá lớn , là kinh ngạc vì Nam Dương Vương về phía Tô Cảnh Hành. "

Bên cạnh, Cố Vãn Nguyệt cũng vểnh tai lắng . "Hiền chất, chắc hẳn ngươi cũng . "Vương gia , Diêu Thành của sớm là một cái xác rỗng. Khi thấy miếng lương khô, hai mắt nàng sáng lên, vội vàng dùng hai tay nhận lấy, liên tục cảm tạ Cố Vãn Nguyệt. Ngươi, thực sự cần khăng khăng một mực với . Sau khi tỉnh, Nam Dương Vương công khai phận, và kể cho đại khái tình hình. "Đừng khách sáo như . Nếu Hoắc Tật cứng đầu, nhất quyết theo tên cẩu Hoàng Đế đến cùng. Cũng vẫn là kẻ thù. Nàng hai ngày ăn cơm. "Hay cho câu ‘bảo Nam Dương Vương phủ’, nếu Hoắc gia cũng sự giác ngộ , đến mức cả nhà diệt. Ngay cả việc quán xin một ngụm cũng dám, sợ phát hiện phận. Nam Dương Vương khổ, "Chất nhi của , ngươi đừng như . Mặc dù lòng giúp Hoắc Tật, nhưng lập trường chính trị quan trọng. Chẳng lẽ việc Diêu Thành rơi tay đám thổ phỉ , là điều bí ẩn? "

Nam Dương Vương khuyên bảo một cách uyển chuyển. Nếu như thái t.ử vô duyên vô cớ sát hại, giang sơn Đại Tề hôm nay nhất định trong tay thái t.ử đây. "

Cố Vãn Nguyệt đưa cho nàng một miếng lương khô,

"Ngươi vẫn dùng cơm , hãy lót một chút. Diêu Thành công hãm lâu như , bá tánh sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, mà triều đình cũng từng phái viện binh đến đây. Muốn binh sĩ binh sĩ, tiền tài tiền tài, lương thảo càng là một chút cũng . "

Hoắc Tật một cách kích động,

"Lúc đám thổ phỉ đó đ.á.n.h , binh sĩ trong quân còn ăn cơm no, là đối thủ của bọn . "

Hốc mắt đỏ hoe. Thì quốc khố trống rỗng, tên cẩu Hoàng Đế mỗi năm đều tăng thuế má đối với các thành trì lớn. Lại thêm đ.á.n.h Ninh Cổ Tháp, cho nên điều hơn nửa binh sĩ từ Diêu Thành, vét sạch gần như tất cả lương thảo của Diêu Thành.

Loading...