Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 900

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:39:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt sắc bén, khiến lòng Tiết Tình nhảy dựng. Không, thể nào. "

Hắn nhất định tìm Khương Mạn trở về. Ban đầu nàng nghĩ chỉ cần quỳ lâu một chút, sẽ thể khiến Hoắc Tật thương xót. "

Sau khi khỏi cửa, Hoắc Tật thẳng đến nhà họa sĩ nổi tiếng nhất trong thành. "

Tiết Tình chút dám đối mặt , toan chạy. Gã sai vặt kinh hồn táng đảm. "

"Không ,"

Hoắc Tật lắc đầu, liền đột nhiên ho khan hai tiếng, ôm n.g.ự.c thương cảm thấy đau đớn. "

Hoắc Tật nhắc nhở một câu, Tiết Tình cố nhịn xuống trở mặt, tình nguyện đến hiên quỳ xuống. Nha đầu của Vương phi nàng về phía tây, sẽ hướng phía tây mà tìm.

"Tiểu thư, ngài còn quỳ đủ một chén . Một khi Trấn Bắc Vương thắng, Vương phi sẽ là Hoàng hậu tương lai, thể đắc tội. "

"… "

Hoắc Tật cầm chân dung, khắp nơi hỏi thăm. … "Gia, ngài ? " gã sai vặt lo lắng hỏi. "Xin hỏi ngươi gặp qua cô nương bức họa ? "Tìm , chuẩn ngựa. Mẫu từng hạ xuống t.ử mệnh lệnh, quyết cho phép bất cứ kẻ nào . "Xin hỏi ngươi gặp qua cô nương ? "Gia, ngài lời tiểu nhân . Sau khi Hoắc Tật đuổi Tiết Tình , chịu đựng cơn đau vết thương mà bước xuống giường. "

Người đường hỏi thăm đều lắc đầu, Hoắc Tật tìm cả buổi trưa, đều thu hoạch gì. "Nhớ kỹ việc phạt. Mặc kệ tìm bao xa, nhất định tìm về. Nếu , cũng sẽ để nàng hôm nay tìm đến Hoắc Tật. Ta sẽ trở thăm ngươi hôm khác. "

"Đại thẩm, ngươi gặp qua vị cô nương ? "

Tỳ nữ lo lắng nhắc nhở, "Nếu để Vương phi phát hiện trách cứ, sẽ . "Tam ca ca, nhà họ Hoắc đều chiến tử, ngươi tâm tình . Sau đó mang theo chân dung, về phía tây thành tìm kiếm. Mạng của ngài là Khương cô nương thật vất vả mới cứu về, vạn nhất chuyện gì, chẳng khiến cô nương đau lòng ? "

Lời khuyên đúng tâm khảm Hoắc Tật. "Vậy về , ngươi dẫn cầm chân dung tiếp tục tìm. Nhớ kỹ, phàm là bất kỳ tin tức nào, nhất định cho ngay. "

"Là. "

Gã sai vặt gật đầu. Hoắc Tật thất hồn lạc phách trở về phủ. Bên , Cố Vãn Nguyệt đang trong phòng, hồi âm thư cho Tô Cảnh Hành. Trong thư, Tô Cảnh Hành đề cập rằng đại quân Ninh Cổ Tháp bộ vượt qua Mẫu Đan Giang, đang cùng đại quân triều đình đối diện giằng co. "Ta tới xem. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/900.html.]

Thanh Liên thở dài một . "

Đột nhiên từ trong góc truyền đến một giọng lanh lảnh. Thời đại chiến tranh, chịu khổ gặp nạn hết chính là dân chúng. "

Cố Vãn Nguyệt phất phất tay, nàng so đo những chuyện nhỏ nhặt . Chẳng bao lâu, hai chủ tớ liền xuất phát ngoài. "Là,"

Thanh Liên vội vàng chuẩn ngựa. "Nương tử, nàng xác định khám ? "

Chillllllll girl !

Dân chúng trong thành thổ phỉ gây thương tích nhiều, Cố Vãn Nguyệt chi một khoản tiền và d.ư.ợ.c liệu cho tiệm t.h.u.ố.c trong thành, để các đại phu ở đó gần đây miễn phí chữa bệnh từ thiện cho bách tính. Cố Vãn Nguyệt khi xong, khóe môi nở nụ vui mừng. "Vương phi, ngài tới. Nàng định qua đó xem xét tình hình. "Bệnh , chúng khám. Hai bên đại quân giao chiến hai . Bởi vì bên t.h.u.ố.c nổ, cả hai quân địch đều tan rã. "Nha đầu hư hỏng, gì nhớ ? Cố Vãn Nguyệt cũng nhịn , vươn vai một cái, "Đi, chúng tiệm t.h.u.ố.c xem . Chưởng quỹ phía dẫn đường, "Mười vị đại phu trong tiệm t.h.u.ố.c đều đang khám, hai ngày nay bệnh nhân nhiều, tiểu nhân nếu chỗ chiêu đãi chu đáo, mong Vương phi rộng lòng tha thứ. Quan trọng nhất là cho bây giờ bình an, mời cần quan tâm, an tâm ứng chiến. Người nam nhân bên cạnh hiển nhiên . Cố Vãn Nguyệt bước xuống xe ngựa, thoáng qua, phát hiện những đến khám bệnh hầu hết đều là thương do cường đạo chém. Viết xong thư, Cố Vãn Nguyệt cẩn thận cột giấy thư chân Kim Điêu Cáp. "

"Khóe mắt đuôi lông mày đều rõ ràng đây! Đi tới tiệm thuốc, từ xa thấy bên ngoài tiệm t.h.u.ố.c xếp thành hàng dài. "Phu nhân là đang tưởng niệm Vương gia ? Vết thương của nàng chút nghiêm trọng, lo lắng… Tráng đinh trong nhà tiền tuyến đ.á.n.h trận, chỉ còn già và trẻ nhỏ. "Bách tính thật sự đáng thương. "

Kim Điêu Cáp vỗ cánh bay mất. "

Thanh Liên thấy Cố Vãn Nguyệt ngoài cửa sổ ngẩn , che miệng trộm. "

Chưởng quỹ tiệm t.h.u.ố.c là mắt sắc, từ xa thấy xe ngựa của Cố Vãn Nguyệt. Cố Vãn Nguyệt lấy tinh thần, mắng. Nhiều nhất là thêm nửa tháng giao chiến, mười vạn đại quân triều đình sẽ rút lui khỏi Mẫu Đan Giang. Hắn vội vàng chào đón. "

"Không khám,"

Người nữ nhân đỏ mặt,

"Ta vốn việc gì, lo lắng. "Đi thôi, tìm chủ nhân của ngươi. Cố Vãn Nguyệt thuận theo âm thanh sang, chỉ thấy một cô nương sắc mặt trắng bệch, đang kéo nam nhân bên cạnh ngoài. Diêu Thành gặp tai họa nghiêm trọng, nàng cần dừng thêm một đoạn thời gian tại đây, trợ giúp công việc trùng kiến chiến đấu. "

Thanh Liên khẽ. Vạn nhất binh bại, còn đối mặt với nguy cơ đồ thành, hoặc là lang bạt kỳ hồ, rời xa quê quán. … Lúc hai , còn thể thấy bách tính cảm kích Cố Vãn Nguyệt. Có ít thậm chí thiếu cánh tay gãy chân, còn mù mắt. Nàng đem tình huống Diêu Thành từng cái cáo tri Tô Cảnh Hành. "

Cố Vãn Nguyệt lấy mũ che, đội lên đầu. "

Chủ yếu là các đại phu xem bệnh ở đây bộ đều là nam đại phu, vết thương của nàng ở chỗ khó mở lời, để nam đại phu khám cho nàng đây? Nếu thật sự để họ khám, truyền ngoài, chẳng sẽ hàng xóm láng giềng c.h.ế.t ? Nhất là bà bà là cổ hủ, vạn nhất , chừng sẽ xúi giục nam nhân bỏ nàng. "Tướng công, chúng khám nữa, chúng về thôi. "

Người nữ nhân hạ quyết tâm, nhưng nam nhân giữ chặt.

Loading...