Lý Nguyệt lặng lẽ Cố Vãn Nguyệt một cái. Lý Kim hiểu , vẫn thúc giục nàng, "Tiểu , nữ đại phu đang tra hỏi ngươi đấy, ngẩn ? "
"Là một vị cô nương cho ,"
Lý Nguyệt lấy tinh thần, biểu cảm chút tự nhiên,
Chillllllll girl !
"Nàng, nàng tìm hỏi đường, cho xong cây trâm thì liền khỏi thành . "
Có lẽ là đầu tiên dối, nàng ấp a ấp úng. "Ta cũng nàng nơi nào. Bây giờ Ninh Cổ Tháp chiếm, thì bắt đầu gấp gáp? Hoắc Tật ngược là giật , "Thuốc nổ, các ngươi t.h.u.ố.c nổ ? Hắn luôn luôn đối nghịch với , đ.á.n.h tơi bời hoa lá, để nếm thử sự lợi hại của . "Gọi là Trình Thác, cùng tuổi với tướng quân, là chiến hữu cũ. Chiêu của Trình Thác, gọi là thừa dịp ngươi bệnh để đòi lấy mạng ngươi. "
Cố Vãn Nguyệt gật đầu, bất quá dự kiến nàng, mà là Tô Cảnh Hành. Bọn mang tới một ngàn tinh nhuệ, bộ đều sử dụng hỏa pháo. "
Cố Vãn Nguyệt hỏi thêm gì nữa, nàng dẫn theo Thanh Liên rời khỏi tiệm thuốc. Vừa lên xe ngựa, nàng liền tiện thể , "Ngươi tìm hai , lặng lẽ theo dõi Lý Gia xem . "
Cố Vãn Nguyệt nắm rõ tình hình trong lòng, nàng cùng mấy vị tướng sĩ thương lượng. Bởi vì Diêu Thành thổ phỉ tàn phá, vốn thương vong t.h.ả.m trọng, thứ đều đang trong quá trình trùng kiến chiến đấu, bách tính cũng chịu nổi chiến loạn thứ hai. "
Nam Dương Vương cao hứng thôi. Vì ư? "
Món t.h.u.ố.c nổ đây cũng từng xuất hiện qua, chính là bởi vì uy lực to lớn, nên phàm là hành binh đ.á.n.h trận đều qua. "Trận chiến , e rằng là khổ chiến đây. Về , Vương phi còn đặc biệt chế tạo một loại vật gọi là hỏa pháo. Chính là vì ngày hôm nay. Thừa dịp Diêu Thành hiện tại binh lực đủ, thu lợi của ngư ông. "
Cố Vãn Nguyệt , chỉ thấy áo trắng, ôn tồn lễ độ Vân Mạc từ bên ngoài . "
Biểu lộ của Nam Dương Vương ngưng trọng, các tướng sĩ khác cũng khẽ gật đầu. "
lúc đó, Thanh Liên kinh hỉ tiến bẩm báo,
"Phu nhân, Hồng Chiêu hộ tống Vân công t.ử đến đây. Cố Vãn Nguyệt lắc đầu, khổ chiến , nàng hẳn. Hoắc Tật là võ tướng, tự nhiên cũng ngoại lệ. "
Cố Vãn Nguyệt theo Vương Bật về phía thư phòng, liền đưa qua một phong mật tín. "
Vân Mạc chắp tay chào hỏi mấy , Nam Dương Vương thấy Vân Mạc liền hiểu. Hắn một trai một gái, con trai là kẻ nhu nhược, ngược là con gái dũng mãnh thiện chiến. "
Hai trở về Hoắc gia, Nam Dương Vương đang dẫn các phó tướng chờ nàng. "Chẳng lẽ, Vương phi sớm dự kiến , để đem vũ khí bí mật đến ? Sớm tại hôm bọn đ.á.n.h hạ Diêu Thành, Tô Cảnh Hành nhận tin, liền bí mật để Vân Mạc đưa t.h.u.ố.c nổ đến đây. "Tướng lĩnh Toại Châu tên là gì? "Hắc hắc, cái tên lão Trình , đó chiến trường thích . Diêu Thành thổ phỉ chiếm lĩnh hơn nửa tháng, cũng chẳng thấy Toại Châu động tĩnh gì. Tình huống hiện tại của Diêu Thành, nếu khai chiến, kỳ thật thật khó khăn. "Cố cô nương, Nam Dương Vương. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/905.html.]
Cố Vãn Nguyệt dừng bước, khỏi lạnh. "
Các tướng sĩ theo Ninh Cổ Tháp đều yên tâm, cái món t.h.u.ố.c nổ , Vương gia và Vương phi diễn luyện cho bọn xem qua. "Nếu Toại Châu đánh, bằng tiên hạ thủ vi cường. "Vương phi," Vương Bật tiến lên, ân cần bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, "Tướng quân và thuộc hạ đang đợi chỉ thị của ngài, tướng lĩnh Toại Châu Thành Diêu Thành chúng chiếm , hình như tiến tới cường công đấy. "Ba vạn cân t.h.u.ố.c nổ bộ đến nơi. Giống như dầu hỏa, lúc công thành, cực kỳ trọng yếu. "Thuốc nổ của chúng ở Ninh Cổ Tháp, thể là nhiều lắm. "
Vương Bật một mặt kiêu ngạo, Hoắc Tật hiện tại là một nhà, cũng liền giấu giếm. "Ta thể xem một chút t.h.u.ố.c nổ ? "
Hoắc Tật nuốt khan một ngụm nước bọt, thật sự là quá hiếu kỳ. Vương Bật về phía Cố Vãn Nguyệt, Cố Vãn Nguyệt liền gật gật đầu. "Được, đợi lát nữa sẽ dẫn ngươi xem. "
"Đa tạ. "
Vân Mạc khẽ mỉm , ánh mắt Cố Vãn Nguyệt liền rơi xuống , "Đường xá mệt nhọc, ngươi ăn cơm ? "
Hoắc Tật trầm mặc một lát, cũng giấu giếm, trầm mặt gật gật đầu. "
Mộ Dung Trường Lạc đùa giỡn , mấy dẫn Hoắc Tật xem xong t.h.u.ố.c nổ , đó mới định dùng cơm. "
"Thật ? Hoắc Tật lắc đầu. "
"Đường Tẩu cứ yên tâm, cơ trí lắm, đ.á.n.h thì sẽ chạy. "Cây trâm đầu nha đầu hẳn là Khương Mạn tặng, nàng lẽ tung tích của Khương Mạn, cho bên ngóng. "
Mộ Dung Trường Lạc hiếu kỳ hỏi, "Lúc chúng thành, cũng thấy bố cáo gì ở cửa thành. "
Cố Vãn Nguyệt nhéo nhéo mũi Mộ Dung Trường Lạc,
"Bất quá , gây trở ngại, và cũng bảo vệ an của chính ngươi. Ta dẫn ngươi dùng cơm . "
Hiện tại đúng lúc là thời gian dùng bữa chiều. "
Thì đường họ gặp thổ phỉ, nhờ sự thông minh của Mộ Dung Trường Lạc, những thành công hóa giải nguy cơ, mà còn trêu đùa đám thổ phỉ xoay vòng vòng. "
Hoắc Tật trầm giọng ,
"Ta còn chút chuyện cần . "