Mộ Dung Trường Lạc , đá một cước khiến phía bay . "Ối. " Nam nhân ngã lăn đất, thét lên một tiếng t.h.ả.m thiết. "Cô nãi nãi tha mạng, cô nãi nãi thả . " Cố Vãn Nguyệt thấy khi dễ t.h.ả.m thương như , mà là một gương mặt lạ, khỏi hỏi:
"Người là ai? Từ nhỏ sủng ái đến mức vô pháp vô thiên, bây giờ lớn đến hai mươi tuổi, vẫn chẳng gì. " Cố Vãn Nguyệt thế, quả nhiên là một kẻ ngu ngốc. "Trước tiên cứ đưa , trông giữ cẩn thận. " Mộ Dung Trường Lạc lộ vẻ đắc ý, còn Cố Vãn Nguyệt thì ngờ tới, nha đầu lợi hại đến , còn thể bắt con trai của Trình Thác. " Trình Tân vội vàng , "Các cho giấy bút, cha hiểu nhất, hiện tại liền thư cho , bảo đến đón về. " "Đường Tẩu, chính là Trình Thác, con trai bảo bối của thành thủ tướng Toại Châu. " Cố Vãn Nguyệt phân phó, lá bài tẩy đợi lát nữa hãy đem dùng. Trình Tân sắp rống lên. " Cố Vãn Nguyệt giật , mấy ngày nay Mộ Dung Trường Lạc vẫn luôn chạy ngoài, thì là đang tính toán chuyện . Hắn kêu khổ, liền bắt quân doanh rèn luyện. "Cầu xin các mau thả . Đợi đến khi Trình Tương Quân kịp phản ứng, thì hối hận cũng muộn . " "Hắn là con trai của Trình Thác, nhưng thế nào, tuyệt nhiên giống con trai của một võ tướng. Thì Trình Tân là con trai bảo bối của Trình Thác, Trình Tương Quân chỉ duy nhất một đứa con trai. Cả ngày chỉ uống rượu hoa. Không hổ là nữ nhi do trưởng công chúa đích giáo dưỡng mà thành. "Ta sớm là một con quỷ đói trong sắc dục, cho nên phái truyền tin tức qua, rằng ở Diêu Thành một hoa khôi trăm năm khó gặp tới, dung mạo tựa thiên tiên, mị cốt trời sinh. Trình Tân nhanh dẫn . " Mộ Dung Trường Lạc hắc hắc, "Hắn quả nhiên mắc lừa, giấu giếm phụ chạy ngoài, và bắt ở nửa đường. " "Ngươi đúng, quả thật lợi hại. " Mộ Dung Trường Lạc nghiêng đầu giải thích. "Chúng cần tiền. Trông cậy nối dõi tông đường, cho nên coi như bảo bối mà sủng ái trong tay. "Thật ? Không chỉ gặp mỹ nhân, mà còn để bản mất . " Trình Tân khổ sở van xin, "Các đòi tiền, bao nhiêu tiền đều cho hết các . "Điều là nguyên do, giải thích cho mà xem. " Hắn hề để chuyện hai quân giao chiến mắt, vẻ mặt khờ khạo khiến mấy lắc đầu. " Lá gan nhỏ như , ngược như một tên quần áo lụa là, túi cơm vô dụng. Hắn than mệt mỏi, liền bắt sách chữ. Hắn hề nghĩ rằng vất vả chạy tới, kết quả là một cái bẫy. Mộ Dung Trường Lạc nũng , "Đường Tẩu, xem, giúp ? " Mộ Dung Trường Lạc tủm tỉm , "Bất quá mời ngươi tới khách, đợi khi nào cha ngươi chịu cúi đầu với Diêu Thành chúng , thì ngươi mới thể . Nha đầu thì vẻ ngoài nhí nha nhí nhảnh, Ngược hề kéo chân lùi bước, mà còn một bụng ý đồ . " "Đương nhiên là thật," Mộ Dung Trường Lạc bộ nhăn mũi, "Đường Tẩu, đừng xem nhẹ , , tên là Trình Tân. Đều đến thời điểm , còn dùng tiền bạc để mua chuộc bọn họ. " Cố Vãn Nguyệt giơ ngón tay cái tán thưởng nàng. "Bất quá chuyện ngươi bắt Trình Tân, tạm thời đừng truyền ngoài vội. " Mộ Dung Trường Lạc rõ nặng nhẹ, liền vội vàng gật đầu. "Đường Tẩu cứ yên tâm, cam đoan một chữ cũng . "
Tại Toại Châu Thành, Trình Thác vẫn gì về chuyện nhi t.ử bảo bối của mất tích. Lúc Trình Tân rời , đặc biệt dặn dò hạ nhân giấu kín. Nếu Trình Thác hỏi đến, cứ Trang t.ử để chơi. Vừa vặn Trình Thác mấy ngày nay đang bận rộn việc tiến công Diêu Thành, nên cũng rảnh để ý tới Trình Tân. Hắn , nhi t.ử sớm lén lút chuồn ngoài . Một viên hoả pháo rơi xuống đất, liền mấy chục tên lính tạc bay lên trời. "
Trình Thác rõ một trận thể đ.á.n.h bọn họ, vội vàng phân phó chạy. Cố Vãn Nguyệt mới ở tường thành, trông thấy thương vong t.h.ả.m trọng. "Nếu là thể chiêu hàng, liền hết sức chiêu hàng. Vừa thấy bọn chạy, một mũi phi tiễn b.ắ.n xuống từ tường thành, đuôi mũi tên buộc lửa, lửa rơi trong khe rãnh, trong chốc lát dấy lên lửa lớn rừng rực, cản trở đường của binh sĩ. "Đều là con dân Đại Tề, tiên đem bọn nhốt , đối xử . Trình Thác vốn mang ý nghĩ nên sớm nên muộn, nhanh dẫn binh sĩ đ.á.n.h Diêu Thành. Nguyên lai trong suy nghĩ của , Diêu Thành giờ hẳn chỉ còn một đám già yếu ớt. "
Vương Bật đến mặt Cố Vãn Nguyệt thỉnh cầu chỉ thị. Nàng sớm sai đào một con khe rãnh thật dài lộ tuyến chạy trốn của bọn họ, và đổ đầy dầu hỏa trong khe rãnh đó. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/909.html.]
Vương Bật lĩnh mệnh xuống. Đánh thắng một trận, Cố Vãn Nguyệt cao hứng thôi. Cố Vãn Nguyệt sai khỏi thành đem những binh sĩ còn bộ tù binh, mang bọn trở về trong thành. "
Binh sĩ khẩn trương hô to, chẳng ai ngờ rằng Diêu Thành thấy tình huống , bọn còn tưởng rằng Diêu Thành sớm thành một cái xác rỗng, tuyệt đối nghĩ tới bên trong t.h.u.ố.c nổ. "
Chillllllll girl !
"Là! Đơn giản chính là nghiền ép một chiều. "Tướng quân, phía lửa, của chúng khó , bây giờ? "
Nói đoạn, Trình Thác trực tiếp siết chặt dây cương, dẫn đầu chạy tới. Trình Thác Nhân cũng choáng váng, nếu sớm bên trong dầu hỏa t.h.u.ố.c nổ, tuyệt đối dám mang theo ngần mà đến cường công. "Đừng để ý, chạy qua hố lửa, lưu nơi chỉ bắt tù binh, đến lúc đó cũng là một con đường c.h.ế.t. "Đáng c.h.ế.t, rốt cuộc là ai tính tin tức, Diêu Thành chỉ còn một chút già yếu tàn tật. Nàng phân phó phía , bày rượu bày thịt, khao tam quân. Diêu Thành dường như sớm phương trận tác chiến của bọn , kẹp ép khiến bọn gắt gao, ngay cả một tia gian phản kháng cũng . "