Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên Đại - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-03-04 13:33:39
Lượt xem: 214

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Giang Hải cau mày, ồm ồm mà đáp: “Ba chọc giận bà gì?”

Chu Quang Tông: “Con thấy hình như tức giận…… Trong tay còn cầm d.a.o nhỏ???”

Chu Giang Hải trong lòng nhảy dựng, đột nhiên ngẩng đầu qua, đối diện với gương mặt vặn vẹo đến dữ tợn của Lâm Phương, ánh mắt rơi xuống con d.a.o phay đang phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo trong tay bà , đôi mắt trừng lớn, lập tức buông cái cuốc trong tay đầu liền chạy.

Chu Quang Tông ngốc: “Ba?”

Lâm Phương thét chói tai: “Chu Giang Hải! Ông là tên khốn kiếp, bản lĩnh chuyện trái lương tâm như thì đừng chạy! Hôm nay bà đây trực tiếp liều mạng với ông!!!”

“Mẹ, ! Xảy chuyện gì a.” Lâm Phương từ bên cạnh qua, Chu Quang Tông lên ngăn , Lâm Phương dùng sức đẩy .

Hai mắt Lâm Phương đỏ ngầu, chỉ Chu Giang Hải cách đó xa : “Tự hỏi ba con , hỏi xem ông chuyện gì.!”

“Ba?” Chu Quang Tông đầu về phía Chu Giang Hải.

Chu Giang Hải mím chặt miệng bờ ruộng hé răng.

Lâm Phương khàn cả giọng: “Sao ông ? A? Sao cho con trai ông gì? Chu Giang Hải, ông cũng hơn bốn mươi tuổi, thể chuyện hổ như ?”

Chu Quang Tông: “Ba! Rốt cuộc ba gì?”

Mặc kệ Lâm Phương gào rống như thế nào, Chu Quang Tông hỏi cái gì, miệng Chu Giang Hải giống như dính keo 502, vẫn luôn hé răng.

Lâm Phương thật sự thể nhịn nữa, giơ d.a.o phay trong tay lên liền ném về phía Chu Giang Hải, cũng mặc kệ trúng , hét lên: “Chu Giang Hải, ông bản lĩnh thì cũng đừng về nhà, ông bản lĩnh thì đến nhà Lưu quả phụ ở cho đến c.h.ế.t !”

Tên Lưu quả phụ mới , quần chúng ăn dưa bên cạnh xảy chuyện gì liền phản ứng , tầm mắt rơi xuống Chu Giang Hải, ý vị sâu xa.

“Nghe Lưu quả phụ mang thai, đứa bé là của Chu Giang Hải ?”

“Nhìn , Chu Giang Hải ngày thường là một thành thật, thông đồng với Lưu quả phụ, còn mang thai!”

“Trách Lâm Phương tức giận như , đổi là ai mà tức giận a!”

Trong nhà cũng mấy đứa con, kết hôn vài thập niên, chồng phụ nữ ở bên ngoài mang thai, chuyện ai thể nhịn ? Chu Giang Hải cũng thật là, con trai lớn của ông cũng ngoài hai mươi , thể chuyện đáng tin cậy như ?

“Ba?” Chu Quang Tông tuy rằng chuyện Lưu quả phụ mang thai, nhưng cũng danh tiếng của Lưu quả phụ ở trong thôn . Nghe Chu Giang Hải quan hệ với Lưu quả phụ, dám tin tưởng mà trừng lớn đôi mắt: “Mẹ chuyện là thật ? Ba?”

Đối mặt với sự chỉ trỏ cùng ánh mắt khinh thường của những xung quanh, da mặt Chu Giang Hải co giật, lương tâm cắn rứt thế bằng sự tức giận, chỉ Lâm Phương mắng: “Khốn kiếp, bà liền lớn chuyện ? Ly hôn! sống thêm một ngày nào với bà nữa, ly hôn!”

Lâm Phương trừng lớn đôi mắt: “Chu Giang Hải, ông !!!”

Loại chuyện là nên đóng cửa , trong nhà với ? Vợ nhà ai mà ồn ào đến mức cả thế giới đều ? Lúc con nên lời cưới Lâm Phương, một gây sự, suốt ngày chỉ gây chuyện.

Chu Giang Hải đem tất cả chuyện đổ đầu Lâm Phương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai đỏ mắt trừng , căn bản là giống vợ chồng, ngược giống như là kẻ thù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/chuong-105.html.]

……

Giờ học buổi chiều, học sinh sẽ chút buồn ngủ.

Giáo viên ngữ văn cầm sách, dùng giọng địa phương nội dung trong sách giáo khoa, tốc độ chậm , đều ngủ gà ngủ gật.

“Đăng đăng.” Đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, một đàn ông nông thôn da ngăm đen tầm hai mươi tuổi xuất hiện ở cửa phòng học, thu hút sự chú ý của .

Anh tỏ vẻ thận trọng, thoáng qua giáo viên, : “Xin chào thầy, trai của Chu Diệu Tổ, trong nhà xảy chút chuyện thằng bé trở về một chuyến.”

Thầy giáo một cái: “Được.”

Chu Diệu Tổ cau mày dậy ngoài.

Ôn Duyệt, Lý Niệm Thu, Ôn Hiểu Ngọc và Chu Diệu Tổ đều học cùng một lớp. Ôn Duyệt và Chu Diệu Tổ tiếp xúc nhiều lắm, đều ăn ý đem đối phương trở thành xa lạ.

Sau khi tan học, Ôn Duyệt tìm Lý Niệm Thu bát quái: “Tớ thấy sắc mặt Chu Quang Tông , việc của Chu Giang Hải và Lưu quả phụ bại bộ ?”

Lý Niệm Thu nhướng mày: “Tám phần thể là .”

“Chu Diệu Tổ cũng đều kêu trở về, hẳn là nghiêm trọng.” Ôn Duyệt .

Lâm Phương ngày thường đặc biệt yêu thương đứa con trai đang học lớp 12 , mặc kệ là xảy chuyện gì cũng sẽ ảnh hưởng đến Chu Diệu Tổ. Hiện tại kêu Chu Diệu Tổ trở về, thể thấy tính nghiêm trọng của sự việc.

Lý Niệm Thu: “Loại chuyện vốn dĩ khả năng che giấu.”

Thôn lớn như như , thể giữ bí mật bao lâu?

Ôn Duyệt gật đầu: “ thật.”

Không chỉ bọn họ, các bạn học khác trong lớp cũng tò mò, đáng tiếc chỗ nào để buôn chuyện nên chỉ thể kiềm nén trở về.

Ngày hôm lúc Ôn Duyệt đến trường học, đột nhiên phát hiện các bạn học khác thỉnh thoảng sẽ cô, ánh mắt còn chút kỳ quái. Cô nhét cặp sách trong ngăn kéo, nghi hoặc hỏi Lý Niệm Thu: “Xảy chuyện gì ? Sao tớ cảm thấy ánh mắt của bọn họ tớ chút kỳ quái……”

“Hả?” Lý Niệm Thu quét mắt một vòng, nhíu mày: “Giống như ngày thường, xảy chuyện gì.”

Ôn Duyệt lấy sách giáo khoa từ trong cặp đặt ở bàn, chậm rì rì mà : “Có thể là tớ suy nghĩ nhiều.” Cô để tâm, mở sách và bắt đầu .

Thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt liền tới giữa trưa.

Bà nội Phương sẽ chuẩn cơm trưa, cho nên Ôn Duyệt mỗi buổi trưa đều trở về nhà ăn.Hôm nay mới cổng trường, cô bắt gặp một bóng dáng cao lớn quen thuộc trong tầm mắt.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi tay dài màu xanh đậm, bên trong là chiếc áo ba lỗ trắng, mái tóc cắt ngắn, lộ đôi lông mày đen dày sắc bén, ngũ quan góc cạnh sâu sắc.

Đôi mắt đen láy của thẳng về phía , khóe miệng nhếch lên một nụ .

“Chu Diệu?” Ôn Duyệt trợn tròn đôi mắt, ánh mắt lập tức sáng lên, kích động bước nhanh chạy tới: “Anh trở về khi nào?”

Đôi mắt hẹp dài của Chu Diệu cong cong, thanh âm trầm thấp: “Anh mới về.”

Loading...