Anh cả Cảnh Văn cũng gọi điện từ nhà máy về. Bà ngoại bên nhà còn dặn dò hỏi thăm về Vệ Thế Quốc, cháu rể mới . Anh Cảnh Văn trấn an bà rằng, dù là quê nhưng giờ đang học lái xe với ba, cơ hội sẽ xoay xở, để cả đời ở nông thôn .
"Hôm qua mới về, hôm nay chúng sum họp đón năm mới . Em rể, hôm nay chú uống vài ly với bọn . Đàn ông nhà họ Tô, uống rượu thì ." Tô Cảnh Quân mở rượu .
Tô Tình chợt nhớ điều gì, bật . Chị dâu Đỗ Hương thì lo lắng chồng , Cảnh Văn. Vệ Thế Quốc rõ chuyện gì, sang vợ.
"Anh cứ tử tế 'chiêu đãi' bố và các vài chén ." Tô Tình khúc khích với chồng.
Sau đó, Vệ Thế Quốc hiểu tại vợ . Mọi ăn cơm , rượu uống . chỉ mới uống chút xíu, ước chừng một lạng rưỡi, bố vợ chịu nổi nữa .
"Các con uống , bố trong một lát." Bố Tô , khuôn mặt đỏ bừng, bước còn loạng choạng.
"Mau đỡ bố ." Tô Tình vội .
Vệ Thế Quốc lập tức đỡ bố vợ phòng nghỉ. Khi bàn ăn, thì cả và em vợ cũng ... gục xuống bàn .
Vệ Thế Quốc chăm chăm chai rượu hầu như còn nguyên, trong lòng chợt dâng lên một nỗi suy tư sâu xa: "..." Mọi uống chung một chai rượu mà, đúng ?
Mẹ Tô mang nước ấm lau mặt, cởi giày cho chồng, vẻ mặt cũng đầy bất lực. Đồ ăn thì thích, rượu cũng thích uống, nhưng giờ nông nỗi mặt con rể, thật là mất mặt.
"Em rể, ơn đỡ chú một chút." Chị dâu Đỗ Hương nhờ vả.
Vệ Thế Quốc liền đỡ cả Cảnh Văn về phòng, đỡ em Cảnh Quân xuống giường, cởi áo khoác và giày tất, đắp chăn cẩn thận cho . Cậu em ngủ say như c.h.ế.t.
Vệ Thế Quốc vẫn còn nhớ như in lúc mở rượu, giọng điệu hùng hồn: "Đàn ông nhà họ Tô, uống rượu thì ..." Thật là thì ...
Nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của chồng, Tô Tình buồn hỏi: "Giờ thì thấy rõ tửu lượng của đàn ông nhà họ Tô ?"
Vệ Thế Quốc khẽ : "Anh nhớ cả về nhà, tửu lượng cũng tệ lắm mà?"
"Lần đó em pha chín phần rưỡi là nước rượu của ." Tô Tình bình thản . Lần cả về thăm cô, cô thể để thật sự say mèm ? Anh cả cô thấy cô pha nước nhưng ngơ. Chỉ cần chút mùi rượu là uống xong mặt cũng đỏ lên, trông như say khướt , khiến Vệ Thế Quốc hề nghi ngờ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-139.html.]
Vệ Thế Quốc xong, buồn thương, hỏi: "Vậy bố và cả họ chứ?"
"Không . Họ uống xong là ngoan lắm, ngủ một giấc đến sáng là tỉnh." Tô Tình nhịn .
Mẹ Tô dọn dẹp cho bố xong thì ngoài. Thấy hai con trai cũng ngủ say, bà bất đắc dĩ với con rể: "Bọn họ chỉ ngần tửu lượng thôi. Mấy cha con nhà , chỉ mỗi thằng Cảnh Võ là khá hơn một chút. Lần thằng Cảnh Võ về, để nó uống cùng con. Chỉ nó là còn đáng mặt đàn ông nhà họ Tô một chút."
Vệ Thế Quốc đáp: "Mẹ đừng khách sáo. Con cũng ăn uống no nê ."
Mẹ Tô xắn tay dọn dẹp bát đĩa bữa ăn, nhưng Vệ Thế Quốc thể để vợ những việc . Anh vội vàng ngăn : "Mẹ để con cho."
Chị dâu Đỗ Hương cũng định giúp rửa bát, nhưng Tô Tình liền : "Chị dâu cứ chơi với em một lát, để Thế Quốc rửa là . Ở nhà em, cứ đến mùa đông là em chẳng động tay việc gì, cơm nước cũng ít khi nấu, là nấu bưng tận giường cho em ăn."
Mẹ Tô , trong lòng dù hài lòng về sự chiều chuộng của con rể dành cho con gái, nhưng miệng vẫn quên dạy bảo: "Lười nhác như thế mà còn vẻ oai phong lắm hả?"
Tô Tình tủm tỉm: "Mẹ dạy , con sẽ sửa. Lần cứ để rửa cho xong ."
Mẹ Tô vẫn cảm thấy , với tư cách là chồng, bà bếp giúp con rể một tay.
"Mẹ ơi, cần , để con . Có mấy việc ." Vệ Thế Quốc .
Mẹ Tô thấy thao tác thuần thục, rõ ràng là quen tay, liền con gái đúng sự thật, ở nhà chắc chắn cũng ít . Trong lòng bà càng thêm hài lòng, nhưng vẫn : "Con bé Tình Tình giờ bố chiều chuộng quá mức, nhưng đó là khi nó còn là cô gái. Giờ vợ thì đương nhiên khác. Con cũng đừng quá nuông chiều nó. Con vất vả cả ngày, về nhà còn nấu cơm cho nó ?"
Vệ Thế Quốc liền : "Không ạ. Những lúc con bận, Tình Tình đều nấu cơm sẵn chờ con về. Chỉ khi nào rảnh rỗi mùa đông, con mới tranh thủ nấu nướng thôi."
Mẹ Tô hỏi thăm chuyện ở quê nhà, ví dụ như quan hệ với hàng xóm láng giềng. Quan hệ họ hàng trong thành là vấn đề lớn, ở nông thôn càng chuyện nhỏ, khi chỉ vì một đống phân bón cũng thể xảy xích mích.
"Mẹ yên tâm , Tình Tình sống hòa thuận với bà con hàng xóm xung quanh, ai cũng khen em cả." Vệ Thế Quốc đáp.
Mẹ Tô , mặt cũng thoáng nở nụ hài lòng, : "Con bé tính tình bộc trực thôi, gì đáng khen chứ."