Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:31:12
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa thấy bà Đường, Tô Tình như thấy cứu tinh, cô lóc: "Sư mẫu, mau, đỡ... đỡ con một tay, con sắp sinh ."

 

Bà Đường thấy mặt cô tái mét cũng hoảng hốt, hơn nữa nước ối vỡ - lúc quần Tô Tình như ướt - vội vàng đỡ cô nhà : "Sao trùng khớp thế, khỏi cửa con chuyển . Mau phòng xuống."

 

"Con cũng tại chuyển , lúc nãy vẫn bình thường mà." Tô Tình , mắt đỏ hoe.

 

Bà Đường thấy cô sợ hãi liền : "Đừng sợ, đừng sợ. Sư mẫu với con , đây là cơn đau chuyển , chuyện bình thường. Còn vài ngày nữa bụng con là tròn chín tháng, giờ chuyển chứng tỏ bé khỏe mạnh. Con đừng hoảng, bình tĩnh !"

 

"Vâng. Sư mẫu mời bác Tứ Thẩm đến giúp con với." Tô Tình .

 

"Được!" Bà Đường lập tức gật đầu.

 

Vì nhà bác Tứ Thẩm khá xa, bà liền gọi Hắc Thán - đang cho lợn ăn ở nhà - sang trông giúp một lát. Mẹ Hắc Thán chần chừ chút nào, tin Tô Tình sắp sinh liền với bà Đường: "Bác mời bác Tứ Thẩm , cháu sang đó ngay!"

 

Bà Đường liền mời bác Tứ Thẩm. Mẹ Hắc Thán bế con gái sang gửi nhà hàng xóm nhờ trông hộ một lát. Hàng xóm tin Tô Tình sắp sinh cũng bảo cô cứ yên tâm giúp, họ sẽ trông con giúp.

 

Khi Hắc Thán sang, thấy Tô Tình một giường đau đến mức rên hừ hừ.

 

"Chị." Tô Tình thấy cô, nở một nụ còn khó coi hơn cả .

 

"Em đừng sợ. Sinh con là chuyện tự nhiên. Giờ là lúc cổ tử cung mở để em bé chào đời, đau là đương nhiên, nhưng nhẫn một chút sẽ qua. Em xem chị sinh Hắc Thán, chẳng chỉ trong một giấc ngủ của em đó ?" Mẹ Hắc Thán an ủi.

 

"Em... em ." Tô Tình đau đến rên hừ hừ: "Hắc... Hắc Thán ? Bảo nó gọi Thế Quốc về."

 

Lúc cô cảm thấy vô cùng bất an. Cô cần Vệ Thế Quốc. Dù cần phòng sinh kẻo hù dọa, nhưng ở ngoài động viên, cho cô chút sức mạnh, để cô thấy giọng thôi cũng là một sự cổ vũ lớn .

 

"Thằng bé Hắc Thán chạy . em đừng sợ, cần Thế Quốc về cũng . Dù về, cũng chẳng giúp gì trong chuyện sinh nở." Mẹ Hắc Thán .

 

"Kêu ai đó gọi về . Em vượt cạn khổ sở thế , thể ở bên cạnh ?" Tô Tình nhân lúc cơn đau tạm ngừng mà . Cô đúng là kiêu kỳ thật. Cô sinh con, nhất định Vệ Thế Quốc ngoài canh cho cô, chờ cô.

 

Mẹ Hắc Thán thấy cô sắp mà vẫn còn kiều kỳ như , , nhưng cũng gật đầu: "Được , chị tìm sang báo với Thế Quốc. Em bình tĩnh ."

 

"Vâng!" Tô Tình lúc mới gật đầu. cơn đau ập đến, khác hẳn về cường độ, cô đau đến mức bật . Lần chỉ là nước mắt ngấn, là thật sự . Mẹ Hắc Thán tìm một đứa trẻ đồng bảo Vệ Thế Quốc bỏ việc về ngay. Lúc đó, bà Đường thậm chí còn kịp đón bác Tứ Thẩm về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-174.html.]

do bà Đường chậm chạp. Ngược , bà cố gắng thật nhanh, bước chân như bay. Chỉ là bác Tứ Thẩm lấy cỏ cho lợn , nhà. Bà Đường đồng tìm và đưa bác Tứ Thẩm về. Nghe tin Tô Tình chuyển , bác Tứ Thẩm chần chừ, lập tức giao cỏ cho con dâu theo bà.

 

Khi hai bà trở về, Tô Tình cảm thấy sắp chịu nổi nữa .

 

"Bác Tứ Thẩm, bác mau xem giúp em dâu cháu với!" Mẹ Hắc Thán sốt ruột .

 

Bác Tứ Thẩm liền định bắt tay kiểm tra. Bà Đường vội bưng nước ấm và một cục xà phòng , : "Chị gái, chị rửa tay ." Bác Tứ Thẩm liền rửa tay. Dù tay bẩn lắm, bà vẫn dùng xà phòng, rửa bảo Hắc Thán sang bếp đun nước.

 

Sau một hồi kiểm tra, bác Tứ Thẩm : "Ôi trời, nhanh thế!"

 

"Đã mở mấy phân ?" Bà Đường hỏi.

 

"Nhanh lắm , mở bốn phân !" Bác Tứ Thẩm đáp.

 

Bà Đường gật đầu, với Tô Tình: "Tình Tình, con đừng sợ. Đã mở bốn phân , thêm sáu phân nữa là sinh !"

 

Tô Tình đau đến mặt mày tái nhợt, chỉ còn mồ hôi, nức nở: "Mới bốn phân thôi ? Con đau đến thế , thêm sáu phân nữa thì... con ... chịu nổi ?" Liệu 'sống sót' ?

 

"Vợ ơi!" Lúc , tiếng Vệ Thế Quốc cuống quýt vang lên từ bên ngoài.

 

"Thế Quốc!" Vốn cố kìm nước mắt vì hai bà già về trấn an, giờ tiếng chồng, nước mắt Tô Tình như bờ đê vỡ, trào ào ào.

 

Vệ Thế Quốc chạy nhà, thở hổn hển, ướt đẫm mồ hôi. Nhìn vợ đau đớn như , lòng cũng quặn thắt: "Vợ ơi, em đừng sợ, đừng sợ nhé!"

 

"Anh về thì em sợ nữa. Chỉ là em đau quá." Tô Tình gạt nước mắt.

 

"Đừng nữa. Sinh con mà sẽ hại mắt đấy." Bà Đường lau nước mắt cho cô.

 

"Vợ, ngoan nào, đừng . Chúng cố chịu đựng một chút sẽ qua thôi. Sau khi sinh xong , chúng sẽ sinh nữa." Vệ Thế Quốc an ủi.

 

Bà Đường, với tư tưởng tương đối cởi mở, lòng đầy cảm động. Giữa trăm đàn ông, khó tìm một thương vợ đau đớn như .

 

bác Tứ Thẩm tức giận : "Thế Quốc, mau ngoài ! Đàn bà sinh con, về đây loạn thêm gì? Anh cũng chẳng giúp gì! Còn 'sinh một thôi'? Dù bụng vợ to bằng hai , nhưng hai đứa vẫn là ít quá! Hai vợ chồng các nuôi nổi, chắc chắn sinh thêm. Một thế đủ?"

 

 

Loading...