Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-10-28 14:45:11
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đang chơi đùa chiếc giường đất. Giờ chúng cứng cáp, sợ ngã nữa. Bọn trẻ con giờ thông minh lắm, những việc nguy hiểm chúng chẳng bao giờ . Chỉ là ánh mắt chúng liên tục đảo ngoài cửa. Khi thấy Vệ Thế Quốc, hai em tỏ ngại ngùng, xa lạ.

 

"Thế là quên bố hả?" Vệ Thế Quốc hai đứa con, lòng mềm hẳn, nhưng cũng thấy buồn vì sự ngơ ngác của chúng.

 

"Chúng nó còn bé mà. Anh lâu thế, chúng nó quên là . chắc vẫn còn chút ấn tượng, cứ nựng chúng một lúc là ngay mà." Bà Đường .

 

Vệ Thế Quốc đặt túi đồ xuống, đến bên giường ôm cả hai đứa lòng.

 

Hai đứa bé giờ hơn nửa tuổi, lanh lợi. Chúng tò mò , cảm thấy mà quen thế, nhưng nhất thời nhớ gặp ở .

 

rốt cuộc là tình m.á.u mủ, chỉ một lúc , chúng quấn quýt bên bố, cùng chơi đùa vui vẻ.

 

"Trưa nay... ăn cơm hả?" Tô Tình hỏi. Lúc hơn hai giờ chiều, về sớm.

 

"Ừ. Ba và em ăn ?" Vệ Thế Quốc hỏi .

 

"Ăn . Trong bếp còn ít há cảo và bánh bao, ăn gì?" Bà Đường .

 

"Ăn há cảo ." Vệ Thế Quốc đáp.

 

"Mẹ chuyện với , để con ." Tô Tình .

 

bếp nấu há cảo. Bà Đường nhân lúc đó hỏi han về chuyến của con trai.

 

Vệ Thế Quốc bảo việc đều . Tuy công việc lái xe cũng vất vả, nhưng vẫn xoay xở .

 

"Tình Tình đỗ Trạng Nguyên khối Văn của tỉnh năm nay, Thế Quốc chứ?" Bà Đường tươi hỏi.

 

"Con . Hôm qua qua nhà ngoại, con tin ." Vệ Thế Quốc đáp.

 

"Mẹ chẳng gì nhiều, nhưng con giữ chặt lấy Tình Tình, ?" Bà Đường liếc ngoài cửa, hạ giọng .

 

Vệ Thế Quốc : "Mẹ yên tâm, con ."

 

"Tính tình Tình Tình hiểu. Con bé loại như . Quan trọng là con, ở bên ngoài gì phụ lòng nó." Bà Đường tiếp tục dặn dò.

 

"Con ngốc thế. Ở nhà một Nữ Trạng Nguyên , những bên ngoài còn thể mắt con nữa?" Vệ Thế Quốc buồn .

 

Bà Đường chỉ dặn dò sơ qua thôi. Tính tình của con rể bà rõ lắm, sẽ chuyện gì phụ bạc vợ con .

 

Một lúc , Tô Tình bưng một bát há cảo nóng hổi . Đó là há cảo nhân thịt heo với dưa cải muối, hương vị thơm ngon khó cưỡng.

 

Vệ Thế Quốc cũng đói, liền ăn một cách ngon lành.

 

Tô Tình , hỏi: "Mấy hôm nay, ở ngoài ăn uống đầy đủ ?"

 

"Có, vợ đừng lo. Tuy công việc lái xe cũng vất vả, nhưng so với ruộng vẫn nhàn hạ hơn nhiều. Cơm nước thì đều ăn ở căn-tin." Vệ Thế Quốc trả lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-318.html.]

Tô Tình gật đầu, bảo ăn từ từ. Bà Đường dậy : "Thôi, chợp mắt một chút."

 

Tô Tình hiểu ý, đây là chồng cố tình tạo gian riêng cho hai vợ chồng. Cô mỉm , để bà qua phòng bên nghỉ ngơi.

 

Hai em Dương Dương và Nguyệt Nguyệt giờ đang tinh, thấy bố ăn gì là mắt chớp chớp theo, cũng bò gần đòi ăn một tí. Được bố nựng nịu, chúng tỏ thích thú lắm.

 

Vệ Thế Quốc ăn xong bát há cảo, uống cạn cả nước canh, mới tiếp tục chơi với hai đứa nhỏ. Hai đứa bé âm mưu của bố. Khoảng hơn ba giờ chiều, chúng bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài. Giờ chúng còn ngủ nhiều như hồi nhỏ nữa, nhưng buổi chiều vẫn cần một giấc ngủ ngắn.

 

Hai em lượt chìm giấc ngủ. Vệ Thế Quốc kỹ càng đắp chăn cho chúng, âu yếm hôn lên trán từng đứa, xong mới ngước vợ của .

 

Tô Tình cũng đang , : "Anh cũng nghỉ một chút ."

 

Vệ Thế Quốc liền kéo vợ lòng. Tô Tình vội liếc cánh cửa đóng, thì thầm: "Anh đừng tưởng bở ban ngày ban mặt thế !"

 

"Không tưởng bở . Vợ ơi, để ôm một cái thôi, chỉ ôm một cái thôi." Vệ Thế Quốc ôm chặt vợ, mặt áp cổ cô, ý gì khác ngoài việc cảm nhận ấm và hương thơm quen thuộc từ vợ.

 

Tô Tình cảm giác như củ cải trắng một con lợn đang ngoạm... thật là một hình ảnh sống động.

 

"Anh ở ngoài ... tưởng bở ?" Tô Tình để cọ cọ một lúc, lấy tay nâng mặt lên, thẳng mắt hỏi.

 

"Vợ ơi." Vệ Thế Quốc gọi, ánh mắt đượm vẻ trìu mến.

 

Tô Tình hiểu ánh mắt , cũng thấy tê . cô vẫn cố giữ lý trí: Bây giờ là lúc nào hả? Cô còn ... ' ' nữa ?

 

"Đừng đ.á.n.h trống lảng. Em tình hình bên Bộ Vận tải lắm, mấy bác tài xế già dẫn ăn nhậu, chắc chắn sẽ rủ rê cùng 'thông đồng bậy'." Tô Tình .

 

"Vợ ơi, hứng thú với mấy chuyện đó . Anh là thế nào, em rõ nhất ." Vệ Thế Quốc trấn an.

 

Tô Tình chòng chọc: "Thật ?"

 

"Anh sẽ theo họ bậy . Anh khác họ." Vệ Thế Quốc khẳng định.

 

Tô Tình mới hài lòng, "Hừ hừ, phân biệt , là bùn là nước trong là . Cậu ba của em cũng bên đó, tình ý gì thì đừng hòng giấu."

 

"Vợ ơi, đừng mấy chuyện đó nữa. Để ngửi thêm chút..." Vệ Thế Quốc tiếp tục cọ cọ.

 

Tô Tình ôm lấy cổ , để mặc . Thôi thì kệ , vì bản cô, chẳng cũng đang nhớ thở của Vệ Thế Quốc, nhớ cái ôm của Vệ Thế Quốc đó . Ở ngoài , cô là Nữ Trạng Nguyên xuất chúng, nhưng ở trong nhà, cô vẫn một vợ chồng yêu chiều.

 

Ông Cung mãi đến chạng vạng tối mới về, thấy con trai về, ông mừng, cũng hỏi han về chuyến .

 

Vệ Thế Quốc đều trả lời cặn kẽ.

 

Ông Cung dặn dò ngoài an hết, thứ khác đều thứ yếu.

 

Rồi ông mới hỏi đến chuyện tổ chức ăn mừng.

 

Vệ Thế Quốc ý định mời khách lớn.

 

"Không mời khách hả?" Ông Cung tiếc, ông còn tưởng sẽ bày vài mâm thịnh soạn để chúc mừng.

 

Loading...