Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-10-28 14:45:12
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Con mua từ trong thành về ít kẹo bánh, cứ phát cho mỗi nhà một ít lấy hên là ." Vệ Thế Quốc .

 

"Vậy cũng . Bày vẽ gì bàn tiệc nữa, trời lạnh thế con còn bận bịu." Bà Đường tán thành cách khiêm tốn của con trai, gật đầu .

 

Ông Cung thực lớn một phen. Con dâu là Trạng Nguyên của tỉnh, chẳng lẽ đáng ăn mừng ? con trai , thì thôi cũng .

 

"Ba đặt nửa con heo với Uông Dũng , ba hôm nữa là ngày giao dịch. Con đến mà mang về. Không lớn thì thôi, nhưng cũng thết một bàn, mời lão Đội trưởng và mấy nữa đến dùng bữa." Ông Cung . Uông Dũng chính là râu quai nón thường giao dịch với Vệ Thế Quốc.

 

"Ba đặt tới nửa con heo ?" Vệ Thế Quốc .

 

Ông Cung đương nhiên : "Đã dự định mời khách chẳng nên đặt nhiều một chút ?"

 

Vệ Thế Quốc : "Vậy thì tiện cho con . Mấy bữa nay ở ngoài con thèm thịt lắm."

 

Cái 'thèm thịt' chỉ là thèm thịt heo, mà còn là... 'thèm' một 'loại thịt' khác.

 

Thế nên, đến tối, bắt đầu ' phiền' .

 

Trời lạnh thế thường ngủ sớm. Vệ Thế Quốc bữa tối qua nhà lão đội trưởng và mấy như Thẩm Tòng Quân, Vương Cương chơi một lát, nhưng 8 giờ là về nhà chuẩn ngủ.

 

Tuy nhiên, hai đứa con thì vẫn còn tinh. Anh chơi cùng chúng, chơi mãi đến hơn 9 giờ mới dỗ dành hai đứa bé tràn đầy năng lượng chịu ngủ.

 

"Vợ ơi." Vệ Thế Quốc liền đưa mắt vợ.

 

Tô Tình đang tháo giày, gặp ánh mắt đầy thèm khát của , tim gan cũng run, nhưng cô vẫn vẻ: "Anh ngủ , em còn tháo giày."

 

"Ừ." Vệ Thế Quốc gật đầu, ôm lấy con xuống. Rất nhanh đó, tiếng thở đều đều của vang lên.

 

Tô Tình sửng sốt một chút, ngờ ... ngủ thật ?

 

Cô đợi một lúc, thấy hình như ngủ say, liền bỏ giày xuống, . Trong lòng thầm nghĩ: 'Tên đàn ông hư hỏng còn dám ở ngoài loạn? Với mà còn nhiệt tình nữa là ? Mình nên đ.á.n.h thức dậy, bắt khai cho rõ ?'

 

mới giơ tay định véo tai , tay cô 'kẻ đang ngủ say' nắm lấy. Tô Tình lập tức nhận tên khốn rõ ràng ngủ, mắt đang mở và còn đầy ý !

 

Cô lập tức hiểu 'câu'.

 

Vệ Thế Quốc hai lời, kéo vợ lên giường. Tô Tình cảm nhận , cảm nhận rõ sự 'nhiệt tình' của đàn ông .

 

"Vợ ơi." Giọng Vệ Thế Quốc khàn đặc, chứa đầy khát khao.

 

"Đèn... đèn tắt." Tô Tình thấy mềm nhũn.

 

"Anh em." Vệ Thế Quốc , hôn lên môi vợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-319.html.]

 

Tối hôm đó, họ dùng hết ba cái bao cao su. Lên giường lúc hơn 9 giờ, khi chuyện kết thúc, Tô Tình chỉ kịp liếc đồng hồ - đúng 12 giờ đêm - .

 

Vệ Thế Quốc cũng với vẻ mặt thỏa mãn, ôm vợ lòng và chìm giấc ngủ.

 

Hôm , lũ trẻ dậy , hai vợ chồng vẫn còn đang ngủ say. Dương Dương và Nguyệt Nguyệt tự chơi giường một lúc lâu, vẫn thấy bố tỉnh dậy, bèn bắt đầu bi bô gọi.

 

Bà Đường ở ngoài bếp dậy nấu ăn, thấy tiếng cháu, liền ngoài cửa: "Thế Quốc, con ôm Dương Dương Nguyệt Nguyệt đây cho ."

 

Vệ Thế Quốc đ.á.n.h thức, hai con, liền ngáp ngắn ngáp dài, mặc đồ ấm cho chúng bế ngoài cho bà.

 

"Về ngủ thêm một lát , mới hơn 7 giờ, đừng vội dậy." Bà Đường bế hai đứa cháu nhỏ và .

 

"Cảm ơn ." Vệ Thế Quốc ngáp một cái, thật sự vẫn còn buồn ngủ.

 

Bà Đường bế Dương Dương và Nguyệt Nguyệt bếp sưởi ấm. Hai em còn ném những mẩu củi nhỏ bếp lò, trông thích thú.

 

Vệ Thế Quốc đương nhiên trở về phòng, tiếp tục ôm vợ đang ngủ say, đắm chìm trong ấm, lòng ngủ tiếp. Anh ôm chặt vợ mặt còn đỏ ửng lòng, hôn lên má cô một cái tiếp tục chìm giấc ngủ.

 

Hai vợ chồng ngủ đến tận 8 giờ rưỡi mới lượt tỉnh dậy.

 

Tô Tình cả uể oải, mệt mỏi. Vệ Thế Quốc dậy, ôm cả vợ lòng, còn hôn lên mặt cô.

 

"Đừng thiết nữa, đ.á.n.h răng mà." Tô Tình no nê, vẻ cao ngạo, .

 

"Ghét hả?" Vệ Thế Quốc hỏi.

 

"Ghét chứ. Cái tên thô kệch, trâu già!" Tô Tình vờ vịt đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c .

 

"Thế tối qua ai ôm thật chặt chịu buông đây?" Vệ Thế Quốc trêu.

 

Tô Tình , mặt đỏ bừng, liền dùng tay véo một cái thật đau. "Anh còn dám ! Anh... đúng là đồ hư hỏng!"

 

Vệ Thế Quốc véo đau nhưng vẫn ha hả, ôm chặt lấy vợ, cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Bầu khí trong căn phòng nhỏ ấm áp tràn ngập hạnh phúc giản dị những ngày xa cách.

 

Tô Tình trêu chọc, mặt đỏ bừng lên, cố chối: "Không em, em nào hiếm hoi cái con trâu già như chứ."

 

Vệ Thế Quốc chỉ , tranh cãi. Hiếm hoi , còn chẳng rõ ? Tối qua, nếu nhớ dùng bao cao su, lẽ cô chẳng thèm nhắc đến. Khi ở nhà, cô luôn bắt dùng. Lần , định 'tự nhiên' một chút, cô cũng chẳng phản đối. Anh chắc hẳn cô cũng nhớ , nhớ da diết. Vậy thì hiếm cho ?

 

sắp tới, cô sẽ lên thành phố học đại học. Dù cô lỡ quên hoặc để ý, thì cũng chú ý. Công tác phòng hộ vẫn cho . Thật , cũng thích dùng mấy thứ đó lắm, đôi lúc còn tìm lúc thích hợp để 'tháo cương', như cũng thoải mái hơn.

 

Còn chuyện thêm con , Vệ Thế Quốc thấy cũng chẳng thiết tha. Lần vợ sinh nở , sợ hết hồn. Hơn nữa, giờ đủ nếp đủ tề, trai gái đều , thật sự là đủ . Sau sinh nữa cũng chẳng . Dù gì, họ cũng sẽ sống lâu dài trong làng nữa. Cái quan niệm đông con đông của trong làng, cũng chẳng ảnh hưởng đến họ nữa .

 

Tô Tình những suy nghĩ trong lòng chồng. Miệng thì hiếm hoi, nhưng cơ thể thành thật. Tay ôm eo cứ thế luồn trong áo, sờ soạng vòng eo săn chắc của . Sờ một lúc vẫn , cô còn kéo áo lên, cúi xuống 'ngửi' mùi hương quen thuộc .

 

Loading...