Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 338:

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:23:10
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Anh cứ yên tâm dưỡng cho . Lần thời gian, lên Bắc Kinh tìm em." Tô Tình đùa, vỗ nhẹ vai chồng. Đàn ông là , lúc nào cũng thích thể hiện bản lĩnh đàn ông của .

 

"Vợ yêu, nghĩ đến xa em lâu như , thấy nhớ em quá." Vệ Thế Quốc ôm chặt vợ lòng, hôn lên mái tóc mềm mại, giọng đầy lưu luyến.

 

Giờ mới đầu năm, thể đến cuối năm mới gặp vợ. Chỉ nghĩ đến thôi, thấy chịu nổi.

 

Thực Tô Tình cũng kém phần lưu luyến. Cô vốn mẫu quá đa sầu đa cảm, nhưng vợ chồng xa cách lâu ngày thực sự lợi cho hạnh phúc gia đình. Đặc biệt trong cảnh hiện tại, việc liên lạc qua điện thoại cũng dễ dàng gì.

 

đây là chuyện thể tránh khỏi, tất cả đều là vì tương lai của gia đình.

 

"Thôi, ngủ sớm . Ngày mai còn dậy sớm để báo danh nữa." Tô Tình nhẹ nhàng .

 

"Vợ yêu, cho ôm một cái." Vệ Thế Quốc nũng nịu.

 

Tô Tình đương nhiên từ chối. Sau khi âu yếm, hai vợ chồng mới chịu yên vị ngủ.

 

Sáng hôm , cả nhà cùng ăn sáng xong thì tiễn Vệ Thế Quốc lên đường.

 

Suốt cả ngày, Tô Tình cứ như chim xẻ cánh, uể oải, thiếu sức sống. Cô giao Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cho ông bà trông nom, một sang tiệm cơm quốc doanh tìm .

 

"Sao thế? Nhìn con như cái cây héo ." Bà Tô bưng một khay nhân bánh bao chuẩn gói, hỏi.

 

Tô Tình thở dài: "Mẹ ơi, Thế Quốc ."

 

Bà Tô liền hiểu , an ủi: "Trên già trẻ, kiếm tiền là chuyện đương nhiên ."

 

"Con , nhưng con nhớ ." Tô Tình .

 

Bà Tô: "..." Bà cảm thấy "ngứa mắt" cảnh vợ chồng con gái quấn quýt.

 

"Ở ngoài đường đừng những lời như , cho." Bà Tô ngó ngó mới khẽ trách.

 

"Con với ai , con với con, gì mà ngại." Tô Tình cho là đúng.

 

Bà Tô bật : "Con gái giờ ngại là gì ? Những lời thể miệng ?"

 

"Sao ? Thế Quốc thích con những lời lắm." Tô Tình nhớ , ánh mắt dịu dàng. Người đàn ông khi ở giường, thích những lời yêu thương, ngọt ngào, những lời ca ngợi .

 

Bà Tô lắc đầu: "... Con ma nào nhập chứ?"

 

Tô Tình: "..."

 

Thấy con gái vẫn bơ phờ, bà Tô an ủi: "Thế Quốc kiếm tiền, chuyện gì khác. Hơn nữa Thế Quốc là đắn, ngoài con lo lắng gì, tự chừng mực."

 

"Con , chỉ là nhớ thôi." Tô Tình .

 

Bà Tô trách nữa, nghĩ bụng vợ chồng trẻ mới cưới, nhớ cũng là chuyện thường tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-338.html.]

 

Bà chuyển chủ đề: "Đợi lúc học, con để ý giúp Cảnh Quân và Kiều Kiều với."

 

Tô Tình hiểu: "Để ý cái gì?"

 

Bà Tô hạ giọng: "Nhắc nhở hai đứa chú ý chút, đừng để lúc đang học hành những chuyện đắn."

 

Tô Tình chớp mắt hiểu , lập tức phản đối: "Mẹ ơi, việc nên tự với con trai . Con là chị mà chuyện với chúng nó, chúng nó chán con lắm ?"

 

"Mẹ với thằng Cảnh Quân , nhưng nó miệng thì , nhưng đó vẫn chứng nào tật . Còn Kiều Kiều thì cái gì cũng nó." Bà Tô than thở.

 

Tô Tình : "Cảnh Quân đứa điều. Nó sẽ dám cho sớm bồng cháu , yên tâm ."

 

Bà Tô vội vàng quanh, mắng yêu: "Ngoài đường con cái gì thế?"

 

"Con nhỏ thế , ai mà thấy." Tô Tình liếc một cái, : "Bọn trẻ nên gì thì , đừng can thiệp nhiều quá. Chúng cũng còn nhỏ nữa, nếu chuyện gì xảy cũng là lẽ thường tình. Tóm họ là vợ chồng sắp cưới, chắc chắn sẽ kết hôn thôi."

 

Bà Tô mặt tái xanh: "Mẹ còn trông mong con giúp vài câu với thằng em!"

 

Tô Tình bất lực giơ tay đầu hàng - chuyện cô thực sự bó tay.

 

"Kiều Kiều đứa bé đó tính tình , chỉ điều lời Cảnh Quân quá cũng ." Bà Tô thở dài.

 

Tô Tình : "Mẹ giờ càng ngày càng lo. Người thường lo con dâu quá mạnh mẽ sẽ áp đảo con trai, thì ngược ."

 

"Mẹ chỉ mong Kiều Kiều quan tâm đến Cảnh Quân, đừng để nó lên mây lên khói. Phải kìm hãm nó . Mẹ thấy chị dâu con giỏi, cả con lời." Bà Tô .

 

Bà xem con dâu xem tài năng nhan sắc, mà chỉ xem một thứ - khả năng quán xuyến gia đình.

 

"Mỗi cặp vợ chồng cách sống riêng. Mẹ cứ lo cho cuộc sống của , đừng can thiệp chuyện của chúng nó." Tô Tình khuyên.

 

Bà Tô chuyển sang chuyện chị dâu: "Hôm bàn với ba con, nếu việc hộ khẩu ở Bắc Kinh còn nghiêm ngặt, để chị dâu con dẫn Minh Diệp và Minh Hiên đó thuê nhà ở."

 

"Ý kiến đấy. Nếu bên đó rộng rãi, thể thuê nhà ở, lúc đó con sẽ gọi điện về báo." Tô Tình gật đầu, : "Lúc đó bọn con học, , trong nhà chỉ còn mỗi và ba."

 

"Vậy và ba con đỡ lo lắng." Bà Tô hừ một tiếng.

 

Tô Tình : "Mẹ ơi, đợi bọn con định ở Bắc Kinh, con sẽ đón ba lên."

 

"Chuyện tính . Hiện tại và ba con kế hoạch nghỉ hưu." Bà Tô bình tĩnh .

 

Lương của bà và ông Tô cộng mỗi tháng gần trăm đồng, ở nhà nhàn rỗi một ngày là một ngày, ngoài kiếm tiền thêm một ngày là một ngày. Tất nhiên là ngoài kiếm tiền hơn.

 

Hai vợ chồng tiền, nếu con cái việc gì cần kíp, họ cũng thể giúp đỡ. Nếu chỉ dựa thu nhập của bọn trẻ thì bao nhiêu? Vừa mới trường nhiều tiền? Không những tốn kém mà còn dễ bỏ lỡ cơ hội. Cơ hội trong đời vốn dĩ thoáng qua nhanh.

 

"À, của Thái Mỹ Giai đến hỏi mấy , hỏi tại con gái bà đậu đại học?" Bà Tô chợt nhớ .

 

Tô Tình lớn: "Bà còn mặt mũi nào đến hỏi nữa?"

Loading...