Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 352:

Cập nhật lúc: 2025-10-30 07:25:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không nhận thì ? Đến lúc đó hai căn nhà trị giá hàng chục ngàn của ông bà, chẳng lẽ rơi tay phụ nữ ?

 

Nhà cô mới là quan hệ huyết thống với ông bà, phụ nữ là thứ gì mà dám nhòm ngó tài sản của ông bà?!

 

Cung Như Thư liếc em gái, trong lòng cô đang nghĩ gì?

 

Trong phòng bên cạnh, Giang Mai tấm ảnh báo, nghiến răng với Cung Tuấn Tài: “Bảo chuyện lợi hại thế, mắng mà chẳng thốt một lời thô tục. Ngươi xem , cô còn từng lên báo kìa!”

 

Cung Tuấn Tài liếc , im lặng.

 

Giang Mai ném tờ báo xuống: “Tuấn Tài, em chuyện khó xử, nhưng chúng đón hai cụ về thôi. Bằng , hai căn nhà sẽ lọt tay con dâu nuôi mất!”

 

Cung Tuấn Tài trong lòng cũng bực bội: “Hôm nay em qua đó, ba ?”

 

“Chẳng gì cả! Mẹ thấy chúng em là bà cầm chổi đuổi khỏi cửa, ngay cả lũ trẻ cũng tha!” Giang Mai nghiến răng .

 

Cái bà già c.h.ế.t tiệt ! Nếu vì hai căn nhà, bà tưởng mặt mấy con họ là ? Đừng là đuổi, bà cũng chẳng thèm một cái! Bà chẳng dẫn lũ trẻ qua đó, ngay cả khi chúng bà cũng ngăn !

 

hai căn nhà đó quá đáng giá. Hoàn cảnh gia đình họ giờ càng ngày càng khó khăn, tiền tiết kiệm cạn dần, nên đành tới.

 

Vậy mà ngờ, họ nhận sự lạnh nhạt đến tàn nhẫn, bà và lũ trẻ đều đuổi ngoài.

 

“Em bảo họ đuổi các ngươi , em còn qua đó gì nữa? Anh dù cũng là trưởng khoa, cần thể diện ?” Cung Tuấn Tài liền .

 

Hàng xóm hai bên đều là quen, nếu cầm chổi đuổi , chẳng sẽ chê đến c.h.ế.t ?

 

“Đến lúc , còn để ý chuyện đó gì?” Giang Mai nhịn .

 

Cung Tuấn Tài : “Anh để ý chuyện đó thì để ý chuyện gì? Tính tình của hai cụ thế nào, em rõ hơn ? Ngay từ đầu đồng ý việc em qua đó !” Năm xưa khi nghiện ngập, hai cụ chẳng chút do dự mà tố cáo , dễ mềm lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-352.html.]

 

Giang Mai nghẹn lời, : “Anh tưởng em ? cảnh nhà giờ thế , đồ một chút cũng mua nổi. Như Tùng đòi đôi giày, em dằn lòng từ chối mãi. Như Bách món đồ chơi, cũng dùng đến tiền tiết kiệm. Rồi tháng Như Thư và Như Họa học, liệu nhà còn dư tiền ? Bằng , nhà sắp sống nổi nữa ! Trong cảnh , chúng đón hai cụ về thì ?”

 

“Sao sống nổi? Lương một tháng 48 đồng, nếu em ít mua quần áo, ít về nhà đẻ khoe khoang giàu , tiền nhà đến nỗi thiếu? Chẳng qua do em ăn tiêu phung phí thôi!” Cung Tuấn Tài bực tức.

 

Giang Mai chặn họng, : “Em mua nhiều quần áo gì ? Em cũng chỉ mua mỗi tháng một bộ thôi mà. Chủ yếu là do lũ trẻ tiêu nhiều quá. Như Thư còn đỡ, Như Họa mỗi tháng đều đòi quần áo mới, là con gái lớn , nó trang điểm em ngăn ? Còn việc về nhà đẻ, chẳng là để giữ thể diện cho ? Anh thử nghĩ xem, mỗi qua nhà em, bố em tiếp đãi tử tế?”

 

Cung Tuấn Tài : “Dù thì em cũng tiết kiệm, đừng tiêu hoang nữa!”

 

Giang Mai tức đến phát điên, mãi vẫn là chuyện tiết kiệm, nhưng cố nhẫn nhịn: “Tuấn Tài, giờ chúng nên nghĩ cách kiếm tiền, hiểu ? Kiếm tiền! Chúng tiết kiệm thế nào nữa, lũ trẻ cũng lớn, Như Họa lấy chồng, Như Tùng, Như Bách cưới vợ, việc nào chẳng cần tiền? Anh chịu kiếm tiền, chỉ lo tiết kiệm thì gì?”

 

“Anh đang kiếm tiền ?” Cung Tuấn Tài .

 

“Mấy đồng lương thì đáng là bao? Hai căn nhà của ông bà trị giá hàng chục ngàn mới là tiền, hiểu !” Giang Mai nhịn quát lên.

 

quát to như , Cung Tuấn Tài dám hét : “Em gào cái gì, giữa đêm hôm khuya khoắt!”

 

“Em mặc kệ! Tóm là hai căn nhà của ông bà, tìm cách đưa chúng về danh nghĩa của ! Tuyệt đối thể để rơi tay con dâu nuôi ! Không đạo lý đó!” Giang Mai .

 

“Em cách nào? Hai căn nhà đó đây là do ba mua, đều tên ba!” Cung Tuấn Tài tức giận.

 

“Vậy xin ba ! Như lời phụ nữ , đến chịu tội!” Giang Mai .

 

“Thôi ! Còn chịu tội? Anh còn mặt mũi nào nữa!” Cung Tuấn Tài cự tuyệt thẳng.

 

“Em chịu thiệt, nhưng Hàn Tín còn chịu nổi trò chui háng, chỉ là đến chịu tội thôi, là gì ? Anh cứ đến xin , dù ba đ.á.n.h mắng, cũng chịu. Như mất mặt , khác còn khen hiểu chuyện, hiếu thảo, thì sửa. Quan trọng nhất là, chỉ qua đó, hai căn nhà mới thuộc về chúng !” Giang Mai thúc giục.

 

Cung Tuấn Tài vẫn chịu: “Em đừng mơ! Hai cụ bướng thế , em tưởng qua xin ? Đừng nghĩ! Người phụ nữ , chỉ là nhục thôi!”

 

Dù Giang Mai thế nào, Cung Tuấn Tài cũng chịu nhúc nhích, khiến bà tức đến mất ngủ cả đêm, sáng hôm thì đau đầu.

 

Loading...