Xuyên thành thanh niên trí thức lấy chồng ở thập niên 70 - Chương 353:

Cập nhật lúc: 2025-10-30 07:25:35
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong khi đó, ở căn nhà cũ, ông Cung và bà Đường một đêm ngon giấc. Sáng hôm , hai cụ tinh thần sảng khoái. Sau một đêm, hàng xóm hai bên đều chuyện hai cụ nhận một con nuôi hồi còn ở quê.

 

Người con nuôi đó công việc định, tài xế. Còn con dâu thì là nữ Trạng Nguyên của tỉnh trong kỳ thi đại học, giờ dẫn cặp song sinh lên Bắc Kinh học hành.

 

Danh tiếng của ông Cung và bà Đường trong khu phố vốn , nên đều mừng cho hai cụ.

 

“Cứ để Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cho chúng trông. Nhân tiện dẫn hai cháu gặp . Các cháu còn trẻ cứ ngoài dạo chơi , đừng cứ ru rú trong nhà.” Ông Cung dẫn Dương Dương và Nguyệt Nguyệt sân chơi với chim, tâm trạng , với .

 

Bà Đường lấy mấy phiếu định mức mà bà Ninh và bà Tiêu cho bà.

 

“Mấy phiếu các cháu cầm dùng.” Bà Đường đưa cho họ một xấp phiếu.

 

Tô Tình cũng ngoài dạo phố, nên nhận lấy : “Ba, , chúng con nhé.”

 

“Ừ, .” Hai cụ gật đầu.

 

Tô Tình, Tô Cảnh Văn và vẫy tay tạm biệt Dương Dương và Nguyệt Nguyệt. Hai đứa bé cũng vẫy tay chào mợ, chẳng dính lấy lớn vì lúc chúng mấy con chim trong lồng và chiếc bát bằng men thu hút.

 

Tô Tình cùng trai Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân, Chu Kiều Kiều, Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ ngoài bắt xe buýt.

 

Lúc Tô Cảnh Quân mới hỏi: “Chị, chuyện về con trai của chú Cung là thế nào ?”

 

Hôm qua họ về thì chuyện kết thúc, nhưng họ vẫn và nhận tâm trạng của hai cụ . Hôm qua tiện hỏi, hôm nay ngoài mới hỏi thăm, chứ thể gì.

 

Tô Tình giấu giếm, kể sơ qua.

 

Nghe xong, Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Quân đều nhíu mày. Tố cáo chính cha , bao nhiêu năm chẳng thèm hỏi han, giờ hai cụ về mới chạy tới xin , chẳng là quá muộn ?

 

“Nếu thành tâm xin thì còn .” Tô Tình . Nếu họ thật lòng, cô còn thể đóng vai , giúp hai cụ gỡ bỏ oán giận. Oán hận chất chứa trong lòng mãi cũng chẳng lành gì.

 

cả nhà họ tới với mục đích gì, Tô Tình rõ, mà hai cụ càng rõ.

 

Tô Cảnh Quân : “Hai căn nhà của chú Cung và bác Đường chắc cũng đáng giá kha khá tiền!”

 

“Nhà , và trang nhã.” Chu Kiều Kiều gật đầu.

 

Tô Cảnh Văn, Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ cũng hiểu. Những căn nhà như ở nội thành đều giá, huống chi là ở Bắc Kinh.

 

Về điểm , Tô Tình bình luận thêm. Dù đáng giá thế nào cũng sẽ bán, cứ giữ . Đã là giữ , thì bàn đến giá trị tiền bạc.

 

“Anh cả, gọi điện về nhà cho ba và chị dâu ?” Tô Tình chuyển chủ đề hỏi.

 

“Gọi .” Tô Lôi Văn gật đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-353.html.]

“Hôm qua các em tham quan Thanh Hoa và Bắc Đại, hôm nay chúng sẽ đến thăm trường của từng .” Tô Tình .

 

“Chị, chị đến Thanh Hoa và Bắc Đại tham quan ?” Chu Kiều Kiều hỏi.

 

“Hai trường đó ở gần đây, lúc nào cũng . Bây giờ chúng nên đến trường của các em để nhận đường và quen với địa hình.” Tô Tình đáp.

 

Thế là cả ngày hôm đó, đoàn họ khắp nơi, lượt đến thăm trường của Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ và Chu Kiều Kiều.

 

Ba họ khai giảng sớm hơn một chút, ngày sẽ nhập học. Hôm nay xem xét, ngày mai hoặc ngày thể đến báo danh.

 

Tô Tình cùng Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Quân đến mùng 6 tháng 9 mới khai giảng, muộn hơn họ vài ngày. đó cũng là những ngày đáng mong đợi.

 

Tuy nhiên, họ ngờ sẽ nhanh chóng đến ngày nhập học như , vì đó, họ còn định tham quan một vài nơi khác.

 

Trương Hải Phong và Lý Thanh Hành vốn định hỏi xem họ cần dẫn đường , nhưng phát hiện họ thực sự nhanh nhẹn, căn bản cần ai hướng dẫn.

 

Thoáng cái đến ngày nhập học của Chu Kiều Kiều, Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ. Sáng sớm, Tô Cảnh Quân cùng họ đến trường.

 

Còn Tô Cảnh Văn thì đến trường Đại học Bắc Kinh báo danh . Vì nhiều việc cần khi nhập học, và với tư cách là một thành viên tích cực, sớm.

 

Tô Tình thì trở nên rảnh rỗi. Cô dẫn hai em Tiểu Vệ Dương và Tiểu Vệ Nguyệt ngoài. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hai đứa trẻ quen thuộc cả khu vực .

 

Đương nhiên, cũng đều quen mặt Tô Tình.

 

Tô Tình dẫn hai đứa trẻ gọi điện thoại, gọi đến cơ quan của ba cô.

 

Ông Tô một lúc mới chạy đến điện, vui mừng : “Tình Tình, các con ở Bắc Kinh thế nào ?”

 

“Bọn con đều cả, ba đừng lo. Hôm nay Thừa Nghĩa, Thừa Lễ và Kiều Kiều đều đến trường đại học báo danh , Cảnh Quân đưa họ .” Tô Tình .

 

“Tốt lắm, lắm.” Ông Tô vui.

 

“Bọn con tham quan nhiều nơi, chụp khá nhiều ảnh, rửa xong. Hôm qua gửi về , chắc sắp tới sẽ gửi đến nhà, ba nhớ bảo chị dâu ký nhận nhé.” Tô Tình .

 

“Được.” Ông Tô đồng ý, hỏi thêm: “Tình Tình, điện thoại là ở ? Thế Quốc tối qua về, hôm nay nghỉ một ngày, ngày mai chạy xe.”

 

Tô Tình lập tức : “Ba, tối nay 6 giờ ba bảo Thế Quốc chờ máy, con sẽ gọi !”

 

“Số bên con còn nhớ ?” Ông Tô hỏi.

 

“Con nhớ.” Tô Tình đáp, chuyện thêm một lúc với ba, đó gọi Tiểu Vệ Dương và Tiểu Vệ Nguyệt gọi ông.

 

Hai đứa trẻ đều ngoan ngoãn gọi ông. Ông Tô thấy, liên tục khen " lắm", chuyện thêm một lúc mới cúp máy.

 

“Tối nay chúng sẽ gọi điện cho ba.” Tô Tình với hai con.

 

Loading...