"Không." Tô Tình chối. "Cuối năm mới về ?"
"Ừ." Vệ Thế Quốc cũng nhớ vợ. Còn lâu mới đến cuối năm, mà nhớ.
Tô Tình im lặng, thở dài.
"Vợ yêu, năm nay sẽ cố gắng thăng tiến." Vệ Thế Quốc .
Tô Tình : "Anh để tiền cho em, lấy gì thăng tiến? Còn vốn ?"
Trước cô định dùng tiền để sinh lời, nhưng nghĩ thôi. Để giữ tiền, cần gì thể lấy .
Cô cần gì thể mượn ông bà. Ông bà tiền thật.
vẫn để tiền, sợ cô tiền tiêu. Tổng cộng 3.000.
Đó là tiền kiếm năm ngoái, khi trả nợ mua sân cho bố cô. Người đàn ông kiếm tiền giỏi thật, và cũng mạo hiểm.
Chị còn dám cá là, ba của cô chắc chắn sẽ dám liều lĩnh như .
"Năm nay còn thể kiếm nhiều hơn nữa." Vệ Thế Quốc .
Tô Tình dặn dò: "Đừng vất vả quá, bên em chi tiêu nhiều ."
Vệ Thế Quốc trò chuyện thêm một lúc với vợ mới tắt máy. Hôm nay là mùng tám, ngày mai mùng chín là ngày khai xuân, nhưng vì hàng hóa kịp chuyển đến nên hoãn một ngày. Nghĩa là đến mùng mười mới chạy xe .
Vệ Thế Quốc đợi ở nội thành nữa, mà lái xe thẳng về quê, tìm Uông Dũng.
Uông Dũng chuẩn khá nhiều hàng hóa . Nhờ Vệ Thế Quốc - một đầu mối tiêu thụ - mà họ lên núi sâu săn b.ắ.n trong những ngày tuyết rơi!
Vệ Thế Quốc thu mua một lô hàng, xe sang nhà chị gái, mang theo một phần quà Tết chuẩn sẵn cho chị.
Bà Trần vui, bảo đứa trẻ nhà bên gọi con trai, con dâu và các cháu về, pha nước đường cho Vệ Thế Quốc, hỏi: "Thế Quốc, cháu về từ Bắc Kinh hồi nào thế?"
Hồi cuối năm, Vệ Thế Quốc về quê cũng ghé thăm, nên bà lên Bắc Kinh ăn Tết.
"Cháu về hôm qua. Hôm nay đáng lẽ chạy xe , nhưng chút trục trặc nên cháu tranh thủ về quê thăm ." Vệ Thế Quốc đáp.
"Vợ cháu và các em họ bên khỏe ?" Bà Trần hỏi.
"Đều khỏe cả, bên đó điều kiện cũng ." Vệ Thế Quốc gật đầu.
Không lâu , Trần Mặc và Vệ Thanh Mai đều về. Hai vợ chồng dẫn con sang nhà hàng xóm chơi.
Ba chị em Trần Gia Đống, Trần Gia Lương, Trần Gia Châu chạy về , ở ngoài cổng thấy chiếc xe tải lớn.
"Cậu!" Ba chị em reo lên, nhà là thấy .
Vệ Thế Quốc , bế Trần Gia Châu lên: "Ăn Tết béo lên chút nào đấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-401.html.]
"Có mang về nhiều thịt thế , chúng nó béo mới lạ." Giọng Vệ Thanh Mai vang lên.
Nói , Vệ Thanh Mai và Trần Mặc bước .
"Các con chuyện , nấu cơm." Bà Trần bếp.
Vệ Thanh Mai thấy mấy thứ thịt bàn, liền ngay: "Thế Quốc, em mang về nhiều đồ thế ."
Hồi cuối năm, em trai về tặng một cái chân giò to năm sáu cân, với một khối thịt lợn rừng. Giờ hết Tết mang nhiều thứ thế , tốn tiền .
Vệ Thế Quốc : "Không nhiều , chỉ vài cân thịt khô thôi, ăn dần ." Rồi phát cho các cháu mỗi đứa một phong lì xì.
Vệ Thanh Mai mắng em một trận, bảo tiêu tiền phung phí.
Trần Mặc hỏi: "Thế Quốc, em về hồi nào?"
Vệ Thanh Mai cũng vội hỏi em: "Tình Tình với Dương Dương, Nguyệt Nguyệt thế nào? Ở Bắc Kinh quen ? Tiền đủ tiêu ? Nghe thành phố lớn chi tiêu đắt lắm."
Lần chị định đưa tiền cho em, bảo mang lên cho vợ, xa trong tay tiền cho đỡ hoang mang. em lấy.
"Đủ ạ, thứ đều . Chị và rể đừng lo." Vệ Thế Quốc gật đầu.
Anh còn lấy cái ví - vợ mua cho - bên trong ảnh gia đình năm nay, đưa cho chị xem: "Chị xem ."
Vệ Thanh Mai các cháu, vui, : "Lớn nhanh quá, càng ngày càng đáng yêu. Tình Tình cũng thế, càng hơn. Lần em lên, Dương Dương với Nguyệt Nguyệt nhận em ?"
"Em là bố chúng nó, tất nhiên là nhận chứ." Vệ Thế Quốc .
"Ừ, thế em chạy xe hồi nào, còn rảnh về đây? Có rảnh ở bồi Tình Tình?" Vệ Thanh Mai em hỏi.
"Đáng lẽ hôm nay chạy , nhưng hàng đến, nên mai mới chạy." Vệ Thế Quốc giải thích.
Vệ Thanh Mai : "Vào nhà , chị chuyện với em."
Dẫn em nhà, Vệ Thanh Mai hỏi: "Thế Quốc, lên, Tình Tình đối với em thế nào?"
Không cần , Vệ Thanh Mai thực sự lo cho tình cảm giữa em trai và em dâu. Hai vợ chồng trẻ xa cách thế , chịu nổi?
Cả năm mới gặp một , tình cảm vợ chồng dễ xảy vấn đề lắm. Lâu ngày gặp, sẽ cảm giác xa lạ.
Còn em dâu, một cô gái ưu tú như , dù chị tin tính cách em dâu, em dâu gì phụ lòng em trai, nhưng chị tin những bên ngoài.
Những đàn ông ngoài thấy em dâu xinh , học thức như , lẽ nào động lòng? Nếu em trai ở bên cạnh em dâu thì còn đỡ, nhưng giờ hai xa cách, cả năm chỉ gặp , thật yên tâm chút nào.
Vệ Thế Quốc hiểu nỗi lo của chị.
Anh : "Chị đừng lo mấy chuyện đó. Em và vợ em vấn đề gì . Tình Tình như thế."
Chuyện khác thì dám chắc, nhưng với vợ thì khỏi bàn. Anh rõ vị trí của trong lòng vợ.
Trong lòng vợ, vị trí của là thể nghi ngờ.