Đỗ Hương cắt táo cho Tô Cảnh Văn và mấy đang chơi mạt chược, ngoài chuyện cùng họ.
"Trước đây lúc mang thai, chị thời gian học hành. Sau tính trông con học lớp buổi tối. Gần đây lớp buổi tối nào em?" Đỗ Hương hỏi.
"Học lớp buổi tốn e là thời gian . Chị còn trông Minh Húc, cháu còn quá nhỏ, đói bụng là ngay, quen uống sữa bò." Tô Tình .
"Chị với chị Lan , nhờ chị trông giúp một chút. Mỗi tháng chị trả chị năm đồng, với cũng chỉ học hai tiếng buổi tối thôi, thành vấn đề ." Đỗ Hương .
"Vậy cũng đừng vội vàng trong chuyện ." Tô Tình .
Đỗ Hương thở dài: "Bây giờ chị học, e càng thời gian."
"Sao thể?"
Tô Tình : "Chị cứ hoãn một chút, đợi Minh Húc hai tuổi, là thể gửi nhà trẻ. Lúc đó chị gì chẳng ."
Đỗ Hương : "Anh cả em một đứa con gái."
Tô Tình sửng sốt: "Chị dâu, chị và cả còn định sinh nữa ?"
Đỗ Hương gật đầu.
Cô thấy quan trọng việc đẻ thêm nữa, nhưng vì Cảnh Văn con gái.
Anh bảo nếu Minh Húc là con gái thì thôi, nhưng là con trai nên cũng đành chịu.
Vì bàn với cô, Đỗ Hương cũng phản đối.
Anh con gái, thì thử đẻ thêm một đứa nữa ?
Lý Thanh Tuyết cũng ngạc nhiên, rốt cuộc đây là đứa thứ ba , là ít.
Không ngờ họ còn đẻ thêm để con gái.
Tô Tình đợi Đỗ Hương nhà trông Tiểu Minh Húc, liền : "Chị yên tâm , hai và cả khác . Anh cả vốn thích con gái, nên mới cố đẻ thêm. Còn hai, thích nhất là chị, con trai con gái đều ."
Tô Tình thực , ngoài thể sẽ thấy chị dâu Đỗ Hương xứng với cả, nhưng Tô Tình từng cảm giác đó.
Hai vợ chồng thể cùng đến cuối, thì thế tất sự cân bằng, bằng chắc chắn thể bền lâu.
Anh cả ưu tú, nhưng cũng là hảo, cũng khuyết điểm.
Đỗ Hương tuy nhan sắc bình thường, học vấn cao, nhưng khả năng quán xuyến gia đình , và quan trọng nhất là cô ngưỡng mộ cả.
Này , cả con gái, dù ba con trai, cô vẫn sẵn sàng sinh thêm.
Tuy cũng quan niệm của thời đại, nhưng chắc đó là sự hy sinh mà cô dành cho cả.
Vì , từ đến nay, khi chị dâu Đỗ Hương ở đây, Tô Tình từng tỏ thái độ khinh thường, ngược luôn đối xử , để Đỗ Hương cảm thấy là ăn nhờ ở đậu.
Đỗ Hương ở đây cũng sống vui, nên mỗi Chủ nhật cả về nhà cũng hài lòng.
Trước cả cưng chiều cô em gái , giờ Tô Tình dành thể diện cho chị dâu.
Họ sống với hòa thuận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-422.html.]
Lý Thanh Tuyết chuyện thì thực sự để bụng, vì cô chỉ tính sinh một đứa, dù là con trai con gái, cô cũng định sinh nhiều.
Vì cô thấy việc sinh con thật đáng sợ và khủng khiếp.
Về chuyện , khi đính hôn cô thực sự nghĩ tới, nên khi Tô Cảnh Võ đến, trong lúc trò chuyện, Lý Thanh Tuyết đề cập chuyện .
"Sinh một đứa là đủ , cần nhiều gì? Dù là trai gái, chỉ cần là con của chúng , đều quý. Em sinh xong, lập tức thắt ống dẫn tinh, cùng em ở cữ!" Tô Cảnh Võ .
Lý Thanh Tuyết nhịn , bật : "Anh chuyện tầm phào."
Tô Cảnh Võ : "Anh đùa , thật lòng đấy. Nghĩ đến việc em sinh con, thấy đau cho em. Bằng thôi đừng sinh nữa, chúng sống cuộc đời hai thế là ."
Anh , thật sự suy nghĩ nghiêm túc.
Lý Thanh Tuyết mắng yêu: "Anh còn kỳ quặc hơn em. Em tuy sợ, nhưng em cũng thích trẻ con. Em vẫn sinh một đứa. Anh xem Dương Dương, Nguyệt Nguyệt, Minh Diệp, Minh Hiên, chúng nó dễ thương bao?"
"Con trai dù dễ thương nhưng cũng nghịch thật. Nếu sinh con gái thì quá." Vẻ mặt Tô Cảnh Võ đầy mong đợi.
"Anh xem, rốt cuộc vẫn là con gái. Nếu em sinh con trai thì ?" Lý Thanh Tuyết .
"Không , sinh con trai thì nhà hai đàn ông cùng chiều em." Tô Cảnh Võ lập tức .
Lý Thanh Tuyết hài lòng, và vỗ nhẹ .
Tô Cảnh Võ về phía lùm cây phía , : "Thanh Tuyết, chúng đó dạo một chút ."
Lý Thanh Tuyết đề phòng, liền cùng đó.
Đợi khi xung quanh còn ai, cô ôm lòng, nâng cằm lên và hôn lên môi.
Lý Thanh Tuyết mở to mắt.
Dù đính hôn, nhưng đây là đầu dám liều như .
vẻ vụng về, cẩn thận của , cô từ từ khép mắt , để mặc khám phá.
Chuyện tự nhiên là đầu thì lạ lẫm, sẽ quen dần.
Khi hai bước từ lùm cây, mặt Lý Thanh Tuyết ửng hồng, tựa tiên nữ.
Còn Tô Cảnh Võ thì hớn hở, như thể ăn mật.
Tô Cảnh Võ đến Vệ Thế Quốc một ngày.
Vào tối ngày hôm đến, Vệ Thế Quốc cũng tới nơi.
Khi bước sân lớn, cả nhà đang quây quần nướng BBQ, khí nhộn nhịp.
"Náo nhiệt quá nhỉ." Vệ Thế Quốc xách túi đồ bước , .
"Anh rể, đến !"
Tô Cảnh Quân gọi to, Chu Kiều Kiều cũng theo đó chào hỏi.
Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ, Tô Thừa Trí cũng đều gọi " rể".
"Anh cả." Vệ Thế Quốc chào Tô Cảnh Văn, liền về phía trong phòng.