"Trước đây thì , giờ thì ."
Bà Đường : "Thẩm lão thất dẫn vợ con về, nhưng nhà họ Thẩm chỉ một cái sân đó thôi. Cái sân đó nhà của Thẩm lão đại, Thẩm lão nhị, Thẩm lão tam và Thẩm lão ngũ bốn gia đình. Vốn chật chội, các chị em dâu thường xuyên cãi vì chuyện nhỏ nhặt. Giờ chứa nổi cả gia đình Thẩm lão thất? Thế là ầm ĩ lên thôi."
"Thẩm lão thất cũng là con nhà họ Thẩm, lẽ nào cho ở?" - Tô Tình nhíu mày.
"Nhà Thẩm lão đại , lấy vợ ở nông thôn thì quyền về nhà ở nữa. Thẩm lão nhị, Thẩm lão tam và Thẩm lão ngũ, cùng vợ của họ cũng đều chung ý kiến. Giờ Thẩm lão thất cùng vợ và hai con chỗ ở." - Bà Đường .
Tô Tình : "Dắt díu già trẻ thế , dù chỗ ở thì công việc cũng là vấn đề. Mấy chị chắc tốn công nuôi thêm bốn miệng ăn chứ gì?"
Bà Đường : "Chắc lý do đó trong đấy. Tình Tình, về bàn với con một chuyện.
Con xem, cái sân bên Bắc Đại hiện giờ ai ở, giờ cũng chẳng cần xưởng quần áo nữa. Hay là tạm thời cho vợ chồng lão thất thuê ở?
Lão thất là đứa trẻ do và bố con lớn. Giờ thấy nó như , cũng đành lòng."
Tô Tình liền , : "Dĩ nhiên là . Chuyện cần về nhà bàn bạc.
Mẹ cứ trực tiếp với Thẩm lão thất là ."
Bà Đường đáp: "Mẹ chỉ sợ bên con còn dùng đến chỗ đó thôi.
Thôi , nếu bên con dùng thì sẽ với Thẩm lão thất."
Tô Tình để bà cứ tự nhiên , nhưng trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ.
Cô gọi bà Đường và hỏi: "Mẹ ơi, nhân phẩm của Thẩm lão thất thế nào?"
Bà Đường trả lời: "Lão thất vốn là một đứa trẻ ngoan.
Dù lúc nhỏ nghịch ngợm đôi chút, nhưng giờ nó cũng là cha của hai đứa trẻ .
Vừa thấy nó các chị dâu mắng mỏ mà một lời, là nó trưởng thành.
Hồi , đáng lý Thẩm lục xuống nông thôn, nhưng Thẩm lão thất sợ chị gái ở đó bắt nạt nên chị xuống nông thôn."
Tô Tình hỏi: "Vậy giờ trở về, vẫn việc ?"
Bà Đường liền cô: "Ừ vàn công việc.
Tình Tình, con kế hoạch gì ?"
Tô Tình do dự, : "Con tính toán sẽ tìm một đoạn phố , xem cửa hiệu mặt tiền nào bán .
Con mua một căn mặt tiền."
Bà Đường ngạc nhiên: "Mua mặt tiền cửa hiệu? Sao chợt nghĩ đến chuyện mua mặt tiền ?
Là định ăn buôn bán gì ?"
Tô Tình đáp: " , là để kinh doanh."
"Không con đang cùng Trương Nhị hợp tác xưởng quần áo ? Lại còn định nghề gì nữa?
Như bận quá ? Có đảm đương nổi ?" Bà lão hỏi.
Tô Tình : "Con đảm đương . Vả , con cũng trực tiếp quản lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-437.html.]
Con đang cần tìm vài phụ việc.
Con hỏi xem Thẩm lão thất đáng tin .
Nếu đáng tin thì con sẽ nhờ ."
Tô Tình tóm tắt kế hoạch kinh doanh linh hoạt của cho bà Đường . Bà xong cũng thấy tệ.
bà vẫn lo cô quá vất vả: "Con phác thảo thiết kế, học, còn chăm sóc Dương Dương và Nguyệt Nguyệt. Giờ mở cửa hàng nữa.
Con sắt."
Tô Tình : "Không . Con còn trẻ, con sức bật mà.
Hơn nữa, cũng chắc mua cửa hiệu ưng ý ngay. Nếu tìm chỗ thì mắt cứ dựng quán vỉa hè cũng ."
Nghe cô , bà Đường khuyên can thêm nữa: "Nếu con thuê lão thất giúp việc, thì lão thất chắc chắn .
con cũng cần vội mua cửa hiệu.
Cứ dựng quán vỉa hè , kiếm lời tính ."
"Được ạ. Vậy chuyện với và bảo qua đây một chuyến.
Con cũng hỏi chuyện .
Con thì bận rộn nên việc lẽ sẽ giao hết cho xử lý.
Con xem là thế nào ." Tô Tình gật đầu .
Thế là bà Đường tìm Thẩm lão thất, tức Thẩm An Dân, cùng vợ là Cố Châu và hai đứa con dẫn về nhà.
Bà Đường giới thiệu đôi bên với .
Thẩm An Dân cùng tuổi với Vệ Thế Quốc.
Dù xuống nông thôn bảy tám năm, nhưng Thẩm An Dân trông già dặn nhiều, rõ ràng là cuộc sống nông thôn cũng khá .
Tô Tình, từng sống ở nông thôn, rõ điều chắc chắn thể thiếu sự chăm sóc của nhà ngoại .
Mà trở về, cũng mang theo vợ, điều cho thấy là đàn ông phụ bạc.
Nhìn tướng mạo ngũ quan của , Tô Tình ấn tượng khá .
Tô Tình : "Chị Lan, ơn mang đồ ăn nhẹ mời Thẩm thất, chị dâu và hai cháu.
Đường xa xôi đến đây chắc mệt lắm, nghỉ ngơi chút ."
Cố Châu là một cô gái nông thôn điển hình, lẽ đây là đầu cô thành phố lớn nên trông vẻ co ro, bất an.
cô trông khá ưa .
Còn hai đứa trẻ, đứa lớn là con gái, đứa nhỏ là con trai.
Hai chị em trông vẻ lo lắng, bồn chồn, rõ ràng là trải qua chuyện vui ở nhà họ Thẩm nên chút sợ hãi.
Chị Lan mang và đồ ăn nhẹ .