trong lòng bà ấn tượng với gia đình họ Thẩm.
Ngay cả đứa con gái thứ sáu nhà họ Thẩm cũng là một kẻ vong ơn.
Hồi , lão thất với tư cách là em trai, chị xuống nông thôn, nhường suất học cho chị.
Giờ đây cô cũng lấy chồng, sống khá .
Thế mà từ đó đến giờ, cô một về thăm xem gia đình em trai khó khăn gì , cần giúp đỡ gì !
Nhà chồng cô xa, về thăm nhà một thời gian dài như , đừng là em trai trở về, rõ ràng là liên lụy bởi em từ nông thôn trở về mà thôi.
Tuy nhiên, đó là chuyện riêng của nhà họ Thẩm.
Bà Đường chỉ thoáng nghĩ trong lòng, chứ miệng.
Sau khi trò chuyện, bà Thẩm mới hỏi: "Mẹ của Dương Dương trả cho lão thất bao nhiêu tiền một tháng ?"
Bà Đường đáp: "Ba mươi đồng."
Ba mươi đồng đó chỉ là lương cứng, phần còn tùy thuộc năng lực của Thẩm An Dân.
Và rõ ràng Thẩm An Dân cách kiếm tiền.
Bà Thẩm gật đầu, cho rằng mức lương thấp, bởi tiền đó thực sự đủ để nuôi gia đình.
Bà thực sự đến để đòi tiền, chủ yếu là vì lo lắng cho gia đình con trai út.
Bây giờ bà cũng thể yên tâm phần nào.
Sau khi bà Thẩm rời , chị Lan, đang nhặt rau, mới lên tiếng: "Người thường 'con đàn cháu đống là phúc', nhưng nhà họ Thẩm xem kìa, nhiều con chắc là điều . Làm bậc cha mà dám lên tiếng một lời."
Bà Đường : "Hai vợ chồng họ về hưu, cũng là bất đắc dĩ."
Chị Lan : "Dù về hưu thì cũng kính trọng chứ. Suy cho cùng, họ cũng là bậc sinh thành.
Hãy bố của Dương Dương và Tô Tình mà xem, họ hiếu thảo với hai bác thế nào?
Bố Dương Dương tháng nào cũng gọi điện về tâm sự với hai bác.
Tô Tình cũng , ăn tiệm bên ngoài là dẫn hai bác theo, trong nhà thêm thứ gì cũng hỏi ý kiến hai bác.
Đó mới là thái độ mà con cháu nên .
Còn hai vợ chồng già nhà họ Thẩm, trong nhà chuyện còn dám to tiếng.
Lần chợ mua đồ, ngang qua còn thấy con dâu cả nhà họ gián tiếp mắng mỏ họ kìa."
Bà Đường , : "Thế Quốc và Tình Tình dĩ nhiên là thể so sánh với họ ."
Chị Lan : "Về hai bác chắc chắn sẽ hưởng phúc."
Bà Đường tự nhiên cảm thấy hài lòng.
Tô Tình phát triển sự nghiệp ở Bắc Kinh nhanh, nhưng hiện tại mới chỉ hai vợ chồng Thẩm An Dân.
Cô vẫn cần thêm hỗ trợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thanh-nien-tri-thuc-lay-chong-o-thap-nien-70/chuong-440.html.]
Tuy nhiên, nhân sự dễ tìm.
Trong khi tuyển , cô cũng tìm mua một cửa hiệu mặt tiền khá ưng ý.
Sau đó là việc trang trí và thuê đến bán quần áo.
Mỗi ngày Tô Tình đều bận rộn tới mức chân chạm đất.
Chỉ khi tuyển đủ nhân viên, cô mới bắt đầu chút thảnh thơi.
Và lúc , cô mới thời gian rảnh để gọi điện thoại về nhà cho .
Mẹ Tô Tình rửa tay xong mới điện thoại, : "Hôm qua Thế Quốc về, hôm nay con gọi điện về."
"Thế Quốc về ạ?" Tô Tình hỏi.
"Ừ, nó lái một chiếc xe tải lớn về, chở một xe hàng cho bên Bộ Vận tải." Mẹ Tô Tình .
"Chiếc xe tải đó trông thế nào, oai phong ?" Tô Tình hỏi.
Mẹ Tô Tình cũng : "Oai phong lắm, oai phong."
Bà cũng chiếc xe đó là do con rể mua.
Hồi Tết về, con rể bán công việc cũ , kéo cả em họ của cùng riêng.
Khi tin , Tô Tình sửng sốt, còn bố Tô Tình lúc đó cũng .
Hai đều cảm thấy con rể quá mạo hiểm.
Sao thể từ bỏ công việc như để miền Nam lăn lộn một ?
Công việc đó ngày cũng kiếm dễ dàng gì.
con rể quyết định , họ cũng đành chịu.
Dù nếu thực sự , nếu ăn ở miền Nam, thì cũng thể Bắc Kinh nhờ con gái họ giúp đỡ.
Tóm sẽ đến mức đường cùng.
Vì , họ ngăn cản.
Tuy nhiên, trong bữa cơm tối hôm qua ở nhà, con rể kể chuyện, vẻ như ăn cũng khá.
Không cần hỏi kiếm bao nhiêu, chỉ cần tinh thần phấn chấn của là đủ lo lắng.
"Lần chuyện điện thoại với Thế Quốc, còn hỏi đo chân của , định mua giày cho . Anh mua về ?" Tô Tình hỏi.
"Rồi, nó mang quà về cho cả và bố con. Cho hai đôi giày và một cái khăn quàng, lắm. Cho bố con một cái thắt lưng và hai đôi giày da. Bố con khoe khoang ngớt, giờ ngày nào cũng đổi, khi khỏi nhà đều dành năm phút để đ.á.n.h xi cho đôi giày da bóng loáng." Mẹ Tô Tình .
"Đó là do con rể của hiếu thảo." Một họ hàng bên cạnh chen .
Người họ hàng chính là dì của cô gái mà Tô Cảnh Võ từng mai mối đây.
Sau đó, cô gái đó gả cho con trai của một , giờ cũng kết hôn hạnh phúc viên mãn.
Bà quan hệ với Tô Tình nên thấy thế liền chen .
Mẹ Tô Tình cũng : "Con rể của em, hôm còn thấy nó xách một miếng thịt mỡ đến nhà em. Chẳng lẽ con rể em hiếu thảo ?"