Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1172

Cập nhật lúc: 2025-03-27 07:45:12
Lượt xem: 198

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Hòa: "…"

"Cô thể chi tiết hơn một chút ?"

Kiều Lê gật đầu, chậm rãi kể :

"Hôm đó tăng ca xong, đến khi tan thì muộn . Lúc ngang qua cây cầu vượt, đột nhiên một bà cụ bước chặn , cứ nằng nặc đòi xin ngày sinh, còn bảo là sẽ xem bói miễn phí cho nữa."

Cô ngừng một chút nhún vai: " thích xem bói. luôn nghĩ cuộc đời do tự quyết định, nếu tương lai thì chẳng mất hết thú vị ? Nên từ chối thẳng."

Kỷ Hòa khẽ gật đầu.

Ừm, đúng là phong cách của Kiều Lê.

Nhiều mong mỏi thầy bói tiết lộ vận mệnh, còn cô thì dửng dưng như , cũng chẳng lạ lắm.

"Rồi đó thì ?"

Mộng Vân Thường

"Bà cụ đó thấy chịu xem bói thì tặng chiếc vòng ngọc , thể phù hộ bình an. thấy bà trông cũng hiền lành, hơn nữa lòng như nên mới nhận lấy."

Kiều Lê đưa tay vuốt nhẹ chiếc vòng cổ tay .

Phải thừa nhận rằng, chiếc vòng thực sự .

Ngọc bích xanh biếc bên ngoài, bên trong những sợi vân đỏ nhạt mờ ảo như tơ kéo dài, tạo nên một vẻ huyền bí khó tả.

Từ khi cô đeo nó, ít khen ngợi và còn hỏi xin link để mua.

Dĩ nhiên, cô thể đưa .

Bởi lẽ cô cũng chỗ mua, chẳng lẽ bảo họ gầm cầu vượt chờ may mắn?

Kỷ Hòa khẽ thở dài.

Những bình thường như Kiều Lê, dù thấy một chi tiết bất thường cũng sẽ suy nghĩ quá nhiều. Họ sẽ chỉ coi đó là một món đồ trang sức mắt mà thôi, cảnh giác gì cả.

Cô suy nghĩ một chút chậm rãi :

" đoán bà cụ đó vốn định lấy ngày sinh của cô để ếm bùa. vì cô , mắc bẫy của bà nên đối phương mới đổi sang cách khác—tặng cô chiếc vòng ."

Kiều Lê thoáng sững , đôi mắt mở lớn: "Ý cô là… chiếc vòng vấn đề ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1172.html.]

"Chính xác. Những vệt đỏ bên trong chiếc vòng vân đá, mà là m.á.u ."

Trong chớp mắt, sắc mặt Kiều Lê tái nhợt.

Cô cúi đầu chiếc vòng, ánh mắt dừng những sợi đỏ nhàn nhạt bên trong lớp ngọc.

Trước giờ cô vẫn cho rằng đây chỉ là hoa văn tự nhiên, mà bây giờ… là m.á.u ?

Cô nuốt nước bọt, giọng chút run rẩy: "Tại bà cụ đó nguyền rủa ? đắc tội gì với bà ?"

Kỷ Hòa lắc đầu: "Bà cụ mà cô thấy, chắc là bà cụ thật. Có thể đối phương đổi gương mặt hoặc dùng thuật che mắt, khiến cô nhận diện mạo thực sự của ."

Cô dừng một chút tiếp:

" một chuyện chúng thể chắc chắn— lừa chỉ cô, mà còn con ma nữ đang quấn lấy cô nữa."

Kiều Lê chớp mắt đầy kinh ngạc.

"Sao cơ?"

"Nói chính xác thì con ma nữ đó hề nhắm cô. Mà mục tiêu của cô , chính là chủ nhân thực sự của những giọt m.á.u trong chiếc vòng ."

Kỷ Hòa giải thích:

"Khi phong ấn một vài giọt m.á.u vòng ngọc, đeo nó sẽ dính thở của chủ nhân vết m.á.u đó. Con ma nữ nhầm lẫn, tưởng rằng cô chính là mà cô đang tìm, vì thế cứ bám riết lấy cô buông."

Kiều Lê cảm thấy gì đó hợp lý.

" dù gì thì… cô cũng mắt mà, đúng ? Không lẽ nhận khác ?"

Kỷ Hòa Kiều Lê, thản nhiên đáp:

"Cô mù."

Kiều Lê: "…"

thở dài một , vẻ mặt chút thương cảm:

"Haiz… thực con ma nữ đó đáng thương lắm , cô đừng mù nữa."

Kỷ Hòa: "… hề chửi cô . thật. Cô thực sự mù."

Loading...