"Ối!"
Diêm Lập chỉ mới tưởng tượng hình ảnh cái xác nước cảm thấy dày cuộn lên, ruột gan như đảo lộn.
Vương Ma Tử nheo mắt, giọng trầm hẳn xuống:
" qua là ngay cái xác c.h.ế.t thê thảm, oán khí nặng nề vô cùng. Không lạ gì khi đám trẻ con đến đây tắm sông kéo xuống đệm lưng. Người c.h.ế.t đó cam lòng, rõ ràng đang cố kéo khác c.h.ế.t cùng !"
Diêm Lập chau mày, nét mặt trở nên khó chịu thấy rõ.
"Không thể nào! Chú hai của là hiền lành, bụng. Chú tuyệt đối thể chuyện như !"
Vương Ma Tử khẽ nhếch môi, ánh mắt thoáng qua một tia tiếc nuối:
"Tốt thì cũng chỉ là lúc còn sống thôi. Sau khi chết, con cắt đứt liên kết với cuộc đời cũ. Đến khi thành hồn ma, ai mà dám chắc họ biến thành lệ quỷ chứ?"
Lời tuy khó , nhưng khiến thể phản bác.
Diêm Lập mím chặt môi, lên tiếng nữa. Dù Vương Ma Tử lý, nhưng trái tim vẫn khó lòng chấp nhận chuyện đó.
Người chú hai từng yêu thương như con ruột, từng là chỗ dựa vững chắc nhất trong đời … mà giờ đây, thể trở thành một oan hồn gieo rắc c.h.ế.t chóc?
Kỷ Hòa im lặng hồi lâu, chậm rãi cất tiếng:
"Người đến con sông bơi lội ít, nhưng chú hai của chọn ai khác mà chỉ bắt bé đó. Chắc chắn là nguyên do."
Cô sang Vương Ma Tử, hỏi thẳng:
"Bác , tên đầy đủ của bé đó là Đàm Tiểu Hàn ?"
Câu hỏi khiến cả Diêm Lập lẫn Vương Ma Tử ngây .
Diêm Lập há hốc miệng như thể một tia sét đánh trúng.
Vương Ma Tử cau mày nhớ , đáp:
"Hình như đúng … Cô nhắc thì mới sực nhớ. Ở thôn gọi bằng tên mật thôi, ai gọi đầy đủ cả nên cũng quên mất tên thật của thằng bé."
"Đàm Tiểu Hàn..."
Diêm Lập lặp cái tên như đang nghiền ngẫm một bí ẩn hé mở.
Cậu bỗng dưng nheo mắt , giọng trở nên sắc lạnh:
Mộng Vân Thường
"Nó họ Đàm... Vậy thì Đàm Tuyền là gì của nó?"
Chẳng trách! Chẳng trách chú hai tay với đứa trẻ nào khác, mà cố tình nhắm Đàm Tiểu Hàn!
Ngay cả Vương Ma Tử cũng khí thế cho giật . Ông lắp bắp:
"Cậu… ông chủ Đàm ? Đàm Tuyền chính là giàu nhất cái thôn đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1402.html.]
Diêm Lập siết chặt tay, đôi mắt đỏ lên:
"Chính ! Chính là kẻ hại c.h.ế.t chú hai của ! Hắn đang ở ? Mau dẫn đến gặp !"
"Được , ! Cậu bình tĩnh !" Vương Ma Tử giơ tay hiệu, " sẽ dẫn đến nhà !"
…
Theo lời kể của Vương Ma Tử, gia đình họ Đàm là hộ giàu nhất trong thôn.
Trong khi những ngôi nhà xung quanh chỉ là những căn nhà ngói thấp, tường gạch xám xịt cũ kỹ thì nhà họ Đàm nổi bật với căn biệt thự ba tầng khang trang, kiểu dáng hiện đại như tách biệt hẳn với phần còn của làng quê .
Trước cổng nhà, hai ông bà lão đang ghế dựa, hóng mát trò chuyện. Bên cạnh họ, một phụ nữ mặc đồ kiểu nhà nông đang nhẩn nha cắn hạt dưa, xem video điện thoại.
Một lúc , bà lão trời, lẩm bẩm:
"Trễ thế mà Tiểu Hàn vẫn về nhà…"
Người phụ nữ :
"Mẹ ơi, nó ngoài chơi với đám bạn . Trẻ con mà, chơi một chút cũng ."
Bà lão khẽ thở dài:
"Bọn trẻ con đúng là chỉ chơi, đến giờ cơm còn chịu về nữa…"
Ngay lúc đó, một giọng lạnh băng vang lên từ phía cổng:
"Không cần đợi nữa . Cháu trai của mấy … e là về nữa ."
Cả ba đồng loạt đầu .
Diêm Lập đó, vẻ mặt căng thẳng, ánh mắt như thiêu đốt.
Bà lão nheo mắt , gắt lên:
"Cậu là ai? Tự dưng đến đây ăn hồ đồ, gây chuyện ? Mau cút khỏi nhà !"
Diêm Lập chẳng buồn để tâm đến lời mắng nhiếc, chỉ lạnh:
"Mấy đứa trẻ chắc sợ mắng nên dám gì với mấy , nhưng , sẽ cho chúng."
"Tiểu Hàn… cùng với vài đứa trẻ khác sông tắm. , ma nước kéo xuống, lên nữa."
Không khí lập tức trầm xuống.
Kỷ Hòa bên cạnh vẫn im lặng. Cô chen cuộc đối đầu , bởi sự thật… là Tiểu Hàn vẫn chết.
Chú hai của Diêm Lập chỉ bắt bé để cảnh cáo, để trả một món nợ máu…
Anh từng ý định g.i.ế.c .
Chỉ cần chuyện thể sáng tỏ, chỉ cần công lý trả về đúng chỗ, thì bé – Đàm Tiểu Hàn – vẫn còn cơ hội trở về, nguyên vẹn và sống sót.