Sự tò mò khiến bà công nhân dọn vệ sinh thể tiến gần cô gái.
Càng gần, bà càng cảm thấy sự kỳ lạ từ dáng vẻ của cô gái. Cô đó, lặng im, hề động đậy.
Cuối cùng, bà đến gần cô gái. Cúi xuống, bà khẽ gương mặt cô …
Ngay lập tức, một tiếng hét kinh hoàng vang lên, cắt đứt sự yên tĩnh của buổi sáng.
Cô gái đó mất nửa !
Chỉ còn nửa bất động bên bồn hoa, đôi mắt vô hồn nhưng cũng đầy vẻ kinh hoàng, như là biểu cảm cuối cùng của cô khi chết.
…
Thường Toàn trầm giọng, thể tin nổi:
"Đôi chân? Cô mất đôi chân ?"
Tiết Khoa gật đầu, giọng điềm tĩnh:
" . Dáng của Từ Lâm Lâm thẳng, hai chân vòng kiềng. điều khiến nghĩ một điều."
Thường Toàn chăm chú Tiết Khoa:
"Điều gì?"
"Tin mà với đây." – Tiết Khoa ông với ánh mắt đầy ẩn ý. – "Thường Niệm cũng đôi chân vòng kiềng."
Thường Toàn khẽ giật , ánh mắt lóe lên sự tức giận và hoang mang:
"Mẹ kiếp! Chắc chắn là tên mặt nạ chú hề trò ."
Trên tay của Thường Niệm dính m.á.u của cha . Giờ đây, nếu kẻ nào tiếp tục g.i.ế.c vì cô , những mạng sống sẽ liên lụy, thêm càng nhiều m.á.u tay cô.
Thường Toàn thở dài, giọng khàn khàn:
"Thường Niệm… Bác gì với cháu đây?"
Ông lắc đầu, cảm thấy nặng nề.
"Chết mà vẫn còn gây họa cho nhân gian."
lúc đó, trong biệt thự yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng “ầm” mạnh mẽ.
Cả Thường Toàn và Tiết Khoa đều giật , ánh mắt đầy lo lắng.
Thường Toàn tức giận quát lên:
"Thường Gia Ngôn! Cậu cái gì ? Mày phá nhà ?"
Một giọng từ xa vọng , đầy phấn khích:
"Không , … Ông nội ơi, cuối cùng con cũng vẽ phù văn triệu hồi âm hỏa !!"
Thường Gia Ngôn chạy tới, mặt vẫn còn mảnh giấy vàng dính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1512.html.]
"Cuối cùng con cũng đốt váy cưới của chị họ … Con đốt gần một tuần mới xong."
Thường Toàn thở phào nhẹ nhõm, gật đầu hiểu .
Mộng Vân Thường
"Tốt lắm, xem con cũng rảnh rỗi lắm nhỉ?"
Trong lòng Thường Gia Ngôn bỗng dự cảm lành.
"Sao rảnh chứ? Con bận… Con luận văn, giáo sư họp nhóm, hội nghiên cứu sinh cũng đống việc đấy."
Thường Toàn như thấy gì, bình thản :
"Không, con chẳng việc gì mới đúng."
Ông liếc qua những tập hồ sơ bàn, lôi năm tập đặt mặt Thường Gia Ngôn.
"Hiệp hội Đạo giáo sắp đổi nhiệm kỳ mới , tất cả các vụ án tồn đọng giải quyết xong tháng . Giờ ông còn bận rộn với mớ công việc , con cũng đừng mong rảnh rỗi, mau đến giúp một tay ."
Thường Gia Ngôn dám phản đối, chỉ đành rút một tập hồ sơ từ đống giấy tờ.
"Ở đây năm vụ án. Con rút ngẫu nhiên một cái ." – Thường Toàn , giọng đều đều.
Thường Gia Ngôn các tập hồ sơ, vẻ mặt đầy do dự:
"… Con thể rút ?"
Thường Toàn mỉm , giọng vẫn nhẹ nhàng:
"Tất nhiên là ."
Thường Gia Ngôn chỉ thở dài ngao ngán, lẩm bẩm:
"Ông nội ơi, ông lười nên mới đẩy việc cho con ?"
Thường Toàn trả lời như thấy:
" , con ngoan, mau chọn ."
Thường Gia Ngôn chỉ im lặng.
Tiết Khoa bên cạnh, thở dài một tiếng. Ông hiểu rõ, Thường lão lười, nhưng thật sự gác công việc của .
Vụ án g.i.ế.c ở thành phố J liên quan đến Thường Niệm, và nếu chuyện lan ngoài, danh tiếng của gia đình Thường sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.
Hơn nữa, kẻ sát nhân đội mặt nạ chú hề… nếu để tự do, bao nhiêu vụ án tàn bạo sẽ xảy .
Thường Gia Ngôn suy nghĩ một lúc rút ngẫu nhiên một tập hồ sơ trong đống.
Thường Toàn :
"Được , là vụ . Hình như là… vụ trẻ em mất tích đúng ? May quá, vụ quá phức tạp ."
“Ông gần đây Mạc Linh Nhi đang theo ông nội con bé điều tra vụ án xác nữ đầu trong mưa, chỉ tên thôi thấy vô cùng gian nguy.”
Thường Gia Ngôn cũng nghĩ . Trẻ em mất tích vs xác nữ đầu. Thấy thế nào cũng thấy vụ dễ hơn. Hơn nữa… Anh còn sư phụ viện trợ cơ mà!!