Gần đây tâm trạng của Sở Dực . Trong đội ai cũng nhận điều nên sở cảnh sát chủ động cho nghỉ phép hai ngày để điều chỉnh cảm xúc.
Anh gọi đồ ăn ngoài liên tục suốt hai bữa, đến trưa hôm nay thì bắt đầu thấy bụng khó chịu. Nghĩ rằng thể ăn uống linh tinh nữa, quyết định ngoài mua một phần sủi cảo nóng ở quán quen tầng.
Lúc thanh toán, Sở Dực thò tay túi áo khoác để lấy điện thoại quét mã QR. tìm mãi vẫn thấy. Anh sững mấy giây.
"Không lẽ mất ?"
Anh nhớ rõ— một đàn ông mặc đồ đen va lúc qua hành lang.
Chẳng lẽ… chính lúc đó, lấy cắp điện thoại của ?
Ánh mắt Sở Dực nhanh chóng đảo quanh khu vực xung quanh. Chỉ vài giây , thấy bóng dáng quen thuộc của đàn ông mặc đồ đen đang ở góc cuối con phố.
Hắn hề ý định chạy trốn. Hắn thản nhiên, như thể hề coi Sở Dực gì.
Sở Dực gằn giọng hét lớn:
"Đứng !!!"
Tiếng hét vang dội khiến giật , đầu . Lúc mới hốt hoảng bỏ chạy.
Sở Dực lập tức đuổi theo.
Dù cũng xuất từ trường cảnh sát, thể lực hơn . Chẳng mấy chốc, dồn kẻ đó một con ngõ hẹp phía khu chung cư.
Sở Dực chặn đường, mặt lạnh như băng:
"Có bao việc để , tại trộm? Mau trả điện thoại cho !"
Người đàn ông vẫn lời nào. Hắn rút trong tay một con d.a.o sắc nhọn, giấu từ lúc nào.
Đồng tử của Sở Dực lập tức co rút. Không còn lựa chọn, chiến đấu.
Hai nhanh chóng lao giằng co. Tiếng d.a.o chạm tường, tiếng bước chân vang lên dồn dập trong gian chật hẹp.
Chỉ năm phút , đàn ông lộ rõ sơ hở. Sở Dực dùng lực khống chế cổ tay , ép buông dao.
"Anh điên ? Không lẽ sống yên quá , nên tự tìm đường tù hả?"
Người đàn ông bỗng bật . Giọng khàn đặc, như lưỡi d.a.o cứa tai .
"Cậu nhận ? Nhìn kỹ ."
Sở Dực giật . Anh chằm chằm khuôn mặt của , lòng như ai đó bóp chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1688.html.]
Một cái tên vang lên trong tâm trí —giọng của Kỷ Hòa vang vọng như vang từ tận đáy ký ức.
"Người tên Từ Diễm đó… sẽ tự tìm đến ."
Khuôn mặt đó. Không thể lẫn . Khuôn mặt mà suốt bao năm qua, một ngày nào quên.
Sở Dực nắm chặt con d.a.o trong tay, giọng lạnh đến tê :
"Từ Diễm... mày còn dám xuất hiện mặt tao?"
Ba ngày , tên nhân lúc hỗn loạn trốn thoát khỏi tay cảnh sát. Ai cũng nghĩ rằng sẽ ẩn , sống chui nhủi cả đời để giữ mạng. Nào ngờ tự dẫn xác đến mặt .
Từ Diễm bệt xuống đất, còn chống cự. Hắn mỉm , ánh mắt trống rỗng:
" đến tìm đấy, cảnh sát Sở. Giết ."
"Không luôn bắt ? Giờ gì, cũng chống . Cậu d.a.o trong tay, chỉ cần nhẫn tâm một chút thôi, là thể báo thù cho cha . Cơ hội như , định nắm lấy ?"
Tay cầm d.a.o của Sở Dực bắt đầu run nhẹ.
Từ Diễm nở nụ kỳ dị, như thể đang tận hưởng sự giằng xé trong tâm trí đối diện.
"Sao ? Cảnh sát Sở vẫn còn lưỡng lự ? Cậu nhớ là ai ? Là —chính — bóp cò g.i.ế.c c.h.ế.t cha ngày đó. Một phát, gọn ghẽ, nhanh như giẫm c.h.ế.t một con kiến. Cậu quên nhỉ?"
"Im miệng!!" Sở Dực nghiến răng, ánh mắt đỏ rực.
"Mày đến đây chỉ để khiêu khích tao , Từ Diễm? Mày nghĩ trò sẽ khiến tao mất kiểm soát ?"
Từ Diễm vẫn bình thản như , chậm rãi :
"Căn cứ các phá tan , cũng chẳng còn chốn dung nữa. Thay vì sống trốn chui trốn nhủi, thà c.h.ế.t còn hơn. … nếu để các bắt về, vẫn thể sống. thể khai một loạt đồng bọn để đổi lấy giảm án. Cậu hiểu ?"
Mộng Vân Thường
Hắn ngước mắt thẳng Sở Dực, giọng điệu đầy thách thức.
"Còn cha thì ? Ông c.h.ế.t . Dưới suối vàng chắc chắn cam lòng, vì g.i.ế.c ông như … vẫn còn sống sờ sờ ở đây. Mà thì bất lực."
Cơn giận dữ như sóng ngầm trào dâng trong lòng Sở Dực. Anh túm cổ áo , mặt kề sát mặt:
"Mày tư cách nhắc đến ông !"
"Vậy thì g.i.ế.c !" Từ Diễm quát to. "Chẳng ? Giết , báo thù , như cái cách mà g.i.ế.c ông … Mau !"
Những đường gân xanh nổi lên khắp mu bàn tay Sở Dực. Anh vẫn đang cầm con dao.
Chỉ cần một nhát. Mọi oán hận sẽ kết thúc. Cha thể yên nghỉ.
...